Minh Thù sửng sốt, ánh mắt rối loạn nhìn chằm chằm gương mặt gần ngay trước mắt, lông mi của hắn quét qua có chút ngứa, có chút tê dại...
Hạ Phù rời môi Minh Thù, thấy cô không có phản ứng gì, thở phào nhẹ nhõm, may không bị đánh.
Có tiến bộ.
Suy nghĩ này vừa xuất hiện, thì cả người Hạ Phù đã nằm trên mặt đất.
Hạ Phù: "..."
Không bị đánh là đang nằm mơ.
Cuồng bạo lực!
Thật tức giận!
Minh Thù chân trần đứng đó, ngạo nghễ nhìn Hạ Phù, kiêu ngạo không chút che giấu:
"Người muốn mạng tôi không chỉ có hai người bọn họ."
"Em dựa vào cái gì mà nghĩ có thể đấu thắng bọn họ?"
Hạ Phù từ dưới đất bò dậy.
Minh Thù liếc hắn một cái, ôm khẩu phần lương thực trên ghế sô pha vào lòng từ từ về phòng.
Cho đến khi cửa phòng sắp đóng, giọng của cô mới vang lên:
"Dựa vào việc tôi dám chết, nhưng bọn họ thì không."
Hạ Phù: "..."
Đồ điên!
Hạ Phù thở ra hai cái, ngón trỏ ma sát trên môi, ánh mắt sâu kín rơi vào khoảng không.
...
Sáng sớm, Minh Thù ngáp đi ra, Hạ Phù đã rót khẩu phần lương thực vào ly, thấy cô vừa ra liền đưa cho cô.
Minh Thù híp mắt, ôm cái ly uống hai ngụm, tinh thần tốt hơn một chút. Cô gác chéo chân nhìn Hạ Phù ở trong phòng đi tới đi lui.
Căn phòng lạnh lẽo trước đây giờ có chút náo nhiệt.
Chuyện tối hôm qua, dường như bọn họ đã quên tất cả, không ai nói cũng không ai xấu hổ.
Dáng vẻ thật kỳ lạ.
Minh Thù nghĩ.
"Soạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457788/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.