Vân Dao vừa đào đất vừa suy tư nên làm sao bây giờ. Cũng không biết xảy ra chuyện gì, linh lực trong cơ thể như bị phong bế, có thể cảm giác được nhưng không có cách nào sử dụng.
Nàng không nghĩ tới cách mình tiến vào hoàn toàn không giống với nữ chính, sau khi nữ chính đi vào không phải gặp vật kỳ quái như vậy mà trực tiếp lấy được bảo vật.
Mình đi vào chẳng những không lấy được bảo vật ngược lại gặp phải thứ kỳ quái, còn gặp phải Huyền Cơ ở nơi này. Trong lòng Vân Dao có chút suy sụp, đãi ngộ kém hơn nhiều lắm.
"Tình huống bên ngoài bây giờ là gì?"
Hắc Thán hỏi thăm tin tức bên ngoài với Minh Thù.
"Dù sao ngươi ra ngoài sẽ bị con người đuổi giết."
"Nhìn cái gì?"
Hắc Thán quát một tiếng với Vân Dao, Vân Dao lập tức gục đầu xuống thở hổn hển tiếp tục đào đất.
Sương mù bên người Hắc Thán bay bay bên cạnh Minh Thù:
"Ngươi thả ta ra ngoài, ngươi không sợ bị loài người vây đánh sao?"
Minh Thù liếc nhìn Hắc Thán: "Nói có lý chút đi, ta ra tay cứu ngươi sao?"
Hắc Thán im lặng liếc nhìn Vân Dao đang đào đất, một lát sau mới nói hai chữ:
"Âm hiểm."
Minh Thù từ chối cho ý kiến, vừa ăn vừa nhìn Vân Dao đào đất.
Mặt đất dần dần xuất hiện một cái hố to, Minh Thù thong thả bước đến gần cái hố. Hắc Thán lui ra phía sau, tựa như sợ Minh Thù đánh lén hắn nhưng lại sợ Minh Thù gian trá cứu Vân Dao, nên không dám lui quá xa.
"Huyền Cơ..."
Vân Dao thừa dịp Minh Thù đến, hạ giọng: "Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457731/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.