Minh Thù phá được trận pháp đã là nửa canh giờ sau, nàng bị chuyển đến một không gian rất kỳ quái. Nơi này tràn ngập sương trắng, không nhìn thấy cái gì nhưng nàng có thể cảm giác được dưới chân chính là đạp phải nham thạch.
Ở sâu trong sương trắng có âm thanh truyền tới, Minh Thù đi tìm âm thanh đó, sương trắng dần dần biến mất tầm nhìn cũng thoáng đãng. Đúng là một không gian xây dựng trên nham thạch, trên tảng đá trơn nhẵn là từng đoạn xích sắt trói trên cổ tay.
Mà lúc này nàng nhìn thấy Vân Dao đang ngất xỉu trên mặt đất, có làn khí đen quanh quẩn bên người nàng ta, giống như muốn tiến vào thân thể Vân Dao nhưng không thành công.
Bởi vì Minh Thù đột nhiên xuất hiện, Hắc Thán đột nhiên có chút cảnh giác, màn sương đen dày đặc hơn nhiều.
"Còn có người có thể xông tới sao? Ngày hôm nay thực sự may mắn."
Giọng nói quái lạ vang lên trong không khí mang theo hưng phấn.
Minh Thù nhìn hai mắt nó, kéo xuống cái túi từ bên hông, lấy ra hai viên trái cây ngồi xổm đối diện Hắc Thán.
Nàng vừa ăn vừa hỏi: "Ngươi là ma sao?"
"Ngươi không sợ ta à?"
Màn sương đen ra sức bay về phía Minh Thù.
Minh Thù dường như không thấy màn sương đen này, giọng điệu mang theo nụ cười thản nhiên:
"So với những con ma khác thì ngươi thật mới mẻ. Ta thấy rất đặc sắc."
Rất đặc sắc sao?
Hắc Thán càng nghĩ càng thấy người trước mặt này rất thú vị, giọng điệu không hề quái lạ:
"Ngươi từng gặp ma khác rồi sao?"
"Cũng không phải thứ gì quý hiếm, vì sao chưa từng thấy qua được chứ?"
Hắc Thán nghĩ lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457730/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.