"Bích Hải Thạch bình thường đều vô cùng cứng rắn, trừ khi là cấp độ độ kiếp năng lực cực lớn... Bằng không, không thể làm vỡ Bích Hải Thạch."
Hắc Thán nói: "Ngươi dùng nó để tu luyện, không bao lâu là có thể phi thăng, tại sao phải hủy diệt nó?"
Những người bên ngoài vì vật này mà đánh nhau đến đầu rơi máu chảy.
Minh Thù nhìn viên đá trong tay, buồn rầu nói: "Ta lại không muốn tu tiên."
Vân Dao tức đến nổ phổi, không muốn mà lại giành với mình có phải bị bệnh hay không?
Đầu óc bị hỏng rồi à?
Minh Thù suy tư một lúc lâu, sau đó thu lại viên đá đưa cho nữ chính.
Minh Thù khom lưng nhìn Vân Dao nằm trên mặt đất tức giận không nói nên lời, cười đến cực kỳ hài lòng:
"Tức giận là tốt rồi, nếu như hận ta thì tốt hơn."
Minh Thù trói Vân Dao lại.
"Ngươi muốn làm gì? Huyền Cơ, ngươi thả ta ra, ngươi làm vậy không sợ tông môn biết sao?"
"Sợ chứ."
Minh Thù ngoài miệng nói sợ, nhưng lại kéo nàng ta vào quan tài đá.
"Ngươi buông ra, ta coi như chuyện ngày hôm nay không xảy ra, chúng ta chưa ai thấy qua ai."
Vân Dao nhân cơ hội đặt điều kiện.
Minh Thù ném Vân Dao vào quan tài đá trống không kia, rồi đậy nắp quan tài lại.
"Huyền Cơ, ngươi điên rồi! Thả ta ra ngoài!"
"Huyền Cơ!"
"Thả ta ra ngoài!"
Hắc Thán liếc mắt nhìn quan tài đá, lại lẳng lặng lui về sau vài bước.
"Ngươi còn không đi, chờ người xếp thành hàng chào đón ngươi rồi mang ngươi nhốt lại sao?"
Minh Thù nhìn Hắc Thán chuyển động.
Hắc Thán chần chừ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457732/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.