Vinh Hoa công chúa giãy giụa ở trong nước, một lúc sau liền chìm vào đáy sông, không có tiếng động.
"Ta đã làm theo yêu cầu của Trấn Quốc công chúa, Trấn Quốc công chúa có thể đưa tranh cho ta?"
"Có thể chứ."
Minh Thù sảng khoái đáp ứng.
Minh Thù đưa bức tranh tới, Thích Hồng Vệ vội vã đưa tay ra, nhưng hắn chưa kịp cầm tranh, thì dưới mặt nước trồi lên vài bóng đen xông lên buồng nhỏ trên tàu, dốc toàn lực cướp tranh.
Thích Hồng Vệ phải buông bức tranh trong tay Minh Thù ra, cùng mấy bóng đen đó giao chiến. Minh Thù cầm tranh lui đến sát mép, phía sau có tiếng gió vang lên, Minh Thù theo bản năng cúi người xuống.
Trình Cẩm Vân không biết từ đâu xuất hiện, lần thứ nhất nhào vào khoảng không, xoay người nhảy xuống đối diện Minh Thù, ánh mắt lạnh lùng nhìn Minh Thù:
"Đưa tranh cho ta."
"Dựa vào cái gì?"
Minh Thù cười, cuối cùng còn khiêu khích nói: "Ta sẽ không đưa cho ngươi."
Trình Cẩm Vân không có võ mới đúng, nàng ta chạy lên thuyền này làm gì? Lên thuyền không nhất định cần võ công, nhưng nhìn thân thủ của nàng dường như cũng không phải không biết võ công, cho nên trước đây đều là giả bộ?
Cốt truyện này có chút không đúng!
[Bản thân nữ chính giả chính là một biến số, ký chủ không cần ngạc nhiên, kéo giá trị thù hận cho tốt là được rồi.]
Tay chuyên nghiệp phổ cập khoa học Hài Hòa Hiệu online.
Minh Thù: "..."
Cảm tình của ngươi, ngoại trừ giá trị thù hận, những thứ khác đều là mây bay phải không?
[Nhiệm vụ của chúng ta, vốn chính là giá trị thù hận.]
[Luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457637/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.