Nàng cũng không nghĩ, vị nữ chính giả Trình Cẩm Vân này cũng sẽ xuất hiện vì bức tranh, lực thu hút của bức tranh này thật đúng là lớn.
Chậc chậc.
Mạc Bạch Thăng là cứu vớt hệ ngân hà hay là vũ trụ vậy.
Minh Thù cầm bức tranh lùi lại sang mép đường, sau khi đảm bảo người nơi này không thể bắt mình, lúc này mới cười nói:
"Rất may mắn, hôm nay các ngươi có thể tận mắt chứng kiến kỳ tích."
Phản ứng đầu tiên của Mộ Hoài là nàng muốn làm chuyện gì đó.
Trình Cẩm Vân có vài phần không rõ, lông mày nhíu lại nhìn bức tranh trong tay Minh Thù.
Kiếp trước Trình Cẩm Vân chỉ là nữ phụ, cũng không biết vai chính đã từng xảy ra chuyện gì, thế nhưng bây giờ nàng là nữ chính giả, nàng biết bên trong bức tranh này cất giấu bí mật gì, cho nên nàng mới không tiếc mạo hiểm đến nơi này.
Ai ngờ Minh Thù liếc mắt đã nhận ra nàng.
"Ngăn cản nàng."
Mộ Hoài hạ mệnh lệnh cho Diệp Tùng.
Diệp Tùng ra tay theo phản xạ có điều kiện, nhưng Minh Thù đã đứng đầu hẻm, chỉ cần nàng xoay người, chạy vài bước ra ngoài sẽ xuất hiện dưới tầm mắt mọi người.
Diệp Tùng chậm một nhịp.
Quơ vào khoảng không.
Minh Thù đứng đầu ngõ, mím môi cười khẽ, hoàng đế đặt thứ này ở chỗ nàng, dùng Thần Thiên Từ và nàng làm bia đỡ đạn.
Lợi dụng Thần Thiên Từ nàng không ý kiến, thế nhưng lợi dụng nàng...
Dám lợi dụng trẫm, còn không bày đồ ăn vặt cúng bái, tất cả đều là lưu manh cả.
"Vương gia... Đuổi theo sao?"
Diệp Tùng không dám đuổi theo ra ngoài, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457635/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.