Lạ là hoàng đế cũng không phái người tới lấy bức tranh, Từ chủ cùng hoàng đế đột nhiên vứt bỏ ngăn cách, nhốt mình trong phòng "mưu đồ bí mật". Lúc sau, dường như nghĩ cách cứu Vinh Hoa công chúa, người ngựa khắp nơi quay về cung, tăng cường phòng vệ hoàng cung.
Ngay cả Thần Thiên Từ, dường như cũng canh giữ nghiêm ngặt.
Minh Thù vô cùng kinh ngạc, tranh này còn quan trọng hơn mạng sống của Vinh Hoa công chúa?
Nếu thật quan trọng như vậy, tại sao hoàng đế lại đưa bức tranh cho nàng?
Có chút mờ mịt.
"Lấy cho ta chút đồ ăn."
Cần bồi bổ não bộ.
Tri Kỳ vội vàng đem đồ ăn ngon tới.
Khoan đã!
Nếu như Vinh Hoa công chúa chết, trẫm kéo giá trị thù hận kiểu gì?
Cho nên, bây giờ cần nhờ trẫm đi cứu?
Cái phát triển này, hình như có chút không đúng.
Muốn kéo giá trị thù hận, phải đi cứu người dùng để kéo giá trị thù hận, còn có loại thao tác này nữa?
Minh Thù đứng dậy, cuộn tròn bức tranh:
"Tri Kỳ, một lát nữa Từ chủ hỏi ta đi đâu, ngươi cứ nói ta mang theo tranh bỏ trốn."
"A? Công chúa... Người muốn?"
Đầu tiên là Tri Kỳ ngây ra, sau đó khẩn trương nói:
"Hiện tại, người không thể rời Thần Thiên Từ, bên ngoài rất nguy hiểm."
Minh Thù mỉm cười với Tri Kỳ: "Yên tâm, sao ta có thể chết dễ dàng vậy."
Đồ ăn vặt vẫn đang chờ trẫm yêu thương, làm sao có thể tùy tiện chết được.
Tri Kỳ bị nụ cười kia làm cho đầu óc mù mờ, khi lấy lại tinh thần, Minh Thù đã chạy ra khỏi phòng.
Tri Kỳ nhanh chóng đuổi theo ra ngoài: "Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-nhanh-boss-phan-dien-dot-kich/1457634/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.