Ngày hôm sau, khi Nhiễm Tái Tái theo Sùng Lẫm ra khỏi sơn động, nhìn thân ảnh lạnh nhạt cao lớn phía trước, đang tính toán tìm lý do nào để có thể đi theo Sùng Lẫm, lại đột nhiên phát hiện sắc trời chợt tối sầm. 
"Sao trời đang sáng đột nhiên liền tối sầm thế nhỉ?" Nhiễm Tái Tái đang tự hỏi, lại đột nhiên thấy mình đang bị một lực rất lớn kéo nàng, linh lực của nàng vốn đang tạm thời không thể vận, nháy mắt liền bị hút đến giữa không trung, không khỏi kinh hô! 
"Hửm?" Sùng Lẫm vung tay tóm được dải lụa pháp khí của nàng, ngẩng đầu nhìn, lúc này, trên bầu trời xuất hiện một đảo nhỏ nổi lơ lửng, đã che đi phân nửa bầu trời trên đầu họ. 
"Đảo truyền thừa!!!" Hai người trăm miệng một lời. 
Đảo truyền thừa tiên khí lượn lờ tự dưng xuất hiện, Sùng Lẫm cảm giác cả hai người đều đang bị kéo lên, hơi nghi hoặc. Theo kinh nghiệm của hắn, khi mỗi đảo truyền thừa xuất hiện, kỳ thật nó đều tự chọn người tu luyện công pháp phù hợp, mà mục tiêu của nó phần lớn là tu sĩ có tu vi ở Ngưng Khí Kỳ cùng Trúc Cơ kỳ. Lẽ ra tu vi của hắn rớt đến Nguyên Anh kỳ sẽ không được chọn nữa, nhưng hắn rõ ràng lại cảm nhận được lực kéo càng ngày càng cường liệt. 
"Đúng là đảo truyền thừa, đạo hữu, ngài cũng đã được chọn phải không? Cơ hội ngàn năm có một thế này, chúng ta cùng nhau vào đi thôi!" Nhiễm Tái Tái thấy rõ Sùng Lẫm cũng sắp bị kéo theo trong lòng mừng thầm, đảo truyền thừa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542724/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.