Hửm?
Sùng Lẫm vốn đang cầm Dưỡng Hồn Đan chuẩn bị nuốt dừng lại, ngưng thần nghe xong liền lạnh lùng, nàng kêu tên hắn? Một nữ tu Trúc Cơ kỳ có thể xuyên qua cấm chế của hắn? Hắn sơ hở chỗ nào sao?!
Lúc này, thanh âm nỉ non lại lớn hơn, "Tiên Quân Sùng Lẫm..."
Sùng Lẫm nhìn cấm chế Trúc Cơ kỳ của nàng, thần thức trực tiếp vượt qua.
Lúc này, trong sơn động u ám không có ánh lửa, nhưng từ ánh trăng hắt qua cửa động có thể nhìn thấy thiếu nữ đã trồi lên mặt nước, lúc này đang bất lực nằm sấp bên hồ, tóc dài ướt dầm dề rối tung ở sau lưng, gắt gao uốn lượn theo đường cong nhu nhược.
Lúc này, thiếu nữ căng chặt thân thể, môi vô thức cắn, thanh âm mơ hồ không rõ run rẩy tràn ra, "Ưʍ... Nóng quá... Tiên Quân, em rất khó chịu..."
Theo động tác của nàng, tóc dài trượt xuống, dải yếm lụa hơi lỏng ra, da thịt trắng nõn như ngọc được tóc đen điểm như lóe sáng. Sùng Lẫm hững một hơi thở, ánh mắt nhịn không được dừng lại trên eo thon của nàng.
"Tiên Quân Sùng Lẫm..." Thiếu nữ kiều nộn, gương mặt ửng hồng, ánh mắt phong tình vạn chủng giờ phút này mông lung hơi nước, nàng đã đắm chìm trong bể tìиɦ ɖu͙ƈ, da thịt bạch ngọc nhàn nhạt hồng, mồ hôi dọc theo gương mặt chảy xuống, thân thể căng chặt, cố gắng khắc chế, mỗi khi nàng hô hấp dồn dập đều sẽ ôm chặt một tấm da thú, "Tiên Quân Sùng Lẫm... Tiên Quân... chàng ở đâu... cứu em với..."
Hỏi hắn ở đâu à? Sùng Lẫm hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-xuyen-khong-duc-nu/542723/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.