Chương trước
Chương sau
Hoàng hôn buông xuống, mặt trời mệt mỏi trốn sâu vào biển. Lúc này Uyển Nhi đang ngồi ngịch máy tính, miệng cười tủm. Tỉm.

Mộc Linh Linh, sau mấy ngày mất dạng, hôm nay lại trở về kí túc xá. Cửa phòng bất ngờ mở ra, khiến Uyển Nhi giật mình, quay đầu lại xem là ai.

Mộc Linh Linh nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén, xen lẫn thắc mắc.

Mấy ngày nay Mộc Linh Linh có đi xem nhiều thầy có tiếng, họ đều nói cô bị vong theo, hơn nữa còn muốn lấy mạng Cô.

Uyển Nhi khó khăn nuốt nuốt nước miếng, nhìn lên Mộc Linh Linh, mà cười nói.

" Linh Linh, cậu đi đâu mấy hôm nay làm mình lo lắng, còn định đi tìm cậu đây. A " Phải rồi bạn trai cậu có tới tìm cậu đấy.

" Nhưng vì cậu không có ở đây, mình bảo cậu ta về rồi. " Cô không ngại mà dọa Mộc Linh Linh một phen.

Mộc Linh Linh kinh ngạc nghe thấy lời Uyển Nhi nói, cô ta hoảng sợ trong lòng. Có phải lời của mấy bà thầy kia nói đúng rồi hay không?

Cô làm gì có bạn trai? Người con trai tìm cô là ai? Mộc Linh Linh nén sự sợ hãi vào trong lòng, mà hỏi lại Uyển Nhi.

" Uyển Nhi..... Cậu.... Nói lại xem, người Con trai đó như thế nào? Có để lại lời nhắn hay tên không?

Uyển Nhi mắt thấy, đối tượng đã dính bẫy. Cô bắt đầu bịa truyện kể tới mức chân thật, nhìn không ra nữa điểm dối trá nào.

Uyển Nhi không để ý Mộc Linh Linh đang sợ hãi trong lòng, lại nhập tâm vào kể lại.

" Ồ! Bạn trai cậu rất soái nha, cao tầm 1m9 gương mặt tuấn tú,. Chỉ là có chút trắng tới nhợt nhạt......

" Anh ta không để lời nhắn gì? Chỉ bảo với mình là, khi cậu về nói có Vãn Thanh tìm gặp.

" Linh Linh, cậu nha có bạn trai soái ca vậy còn dấu mình, cậu còn coi mình là bạn hay không đây? ": Uyển Nhi dùng giọng điệu thân thiết mà chêu chọc.

Nháy mắt sắc mặt Mộc Linh Linh hết tái nhợt rồi chuyển sang đen xịt..... Trán vã lấm tấm mồ hôi, môi cắn chặt vào nhau.

Uyển Nhi thấy Mộc Linh Linh không nói gì, cô đành lớn tiếng gọi lại.

" Mộc Linh Linh, cậu xảy ra chuyện gì! Có nghe thấy mình nói hay không?

Mộc Linh Linh bị gọi cho hồi thần, cố gắng trấn định bản thân mình, chuyển tầm mắt sợ hãi mơ hồ nhìn Uyển Nhi.

" M...ình.. Mình không khỏe, cậu xin nghỉ giúp mình nhé. ": Nói xong Mộc Linh Linh chạy mất dạng.

Lần này Cô ta chắc chắn 100% Vãn Thanh thành Quỷ Hồn lên đòi mạng cô rồi, bàn tay run rẩy, lấy ra điện thoại bấm số.

" B.. A.. Ba Vãn Thanh trở thành Quỷ tới lấy mạng con, Anh ta thật sự thành Quỷ tới lấy mạng con..

Không biết bên kia nói gì, khiến cho Mộc Linh Linh hét to trong điện thoại. Cả gương mặt văn vẹo xấu xí.

" Ba.. ba phải tin con, không phải con ngủ mơ đâuu...tất cả là sự thật... ba...

" Tút.... Tút..... Tút... Tuttttttttttt"

Mộc Linh Linh, ngồi bệch xuống đất, tâm trí hoảng loạn. " Ba không tin cô, phải làm sao đây?. Đúng rồi, còn thầy pháp phải đi tìm thầy trừ Quỷ....

- -----------••••••••••----------

Uyển Nhi tìm trong kí ức nguyên chủ, lấy ra một tấm thẻ, gia đình cô cái gì cũng thiếu. Duy nhất có tiền là không bao giờ thiếu.

Uyển Nhi lấy điện thoại, gọi cho văn phòng thám tử.

" Xin chào! Phòng thám tử xin nghe, chúng tôi có thể giúp được gì cho ngài.

Uyển Nhi cất giọng lãnh đạm lên. " Giúp tôi theo dõi Mộc Linh Linh con gái của Môc Thị. Điều Tra cái chết của Vãn Thanh, Vãn Gia khi trước.

" Tìm bằng chúng xác thực càng tốt. "

Đầu dây bên kia: " Ngài! Chuyện này có hơi khó khăn, sợ rằng chúng tôi không nhận nổi.

Cô nhếch miệng cười xảo quyệt. " Tiền Không thành vấn đề! Các anh hiểu rồi chứ?

Đầu Giây bên kia im lặng một lúc.: " Thành Giao, tôi sẽ sớm giao kết quả cho cô,

Uyển Nhi: " Được, có kết quả gửi qua gmail cho tôi.

[...] Tiểu tỷ tỷ, sao tỷ không nhờ ta làm giống khi trước? Không phải sẽ nhanh chóng hơn sao?

Uyển Nhi: " Khụ~~ Đôi khi có quá nhiều tiền, ăn mãi không hết lão Nương Là đang giúp Nguyên Chủ Tiêu tiền.

[...] "....."

Vãn Thanh bất thình mình xuất hiền, cả người máu thịt hỗn độn, bay Theo Mộc Linh Linh, Uyển Nhi chỉ kịp thấy cái bóng hôi tanh lướt qua mình.

Cô phản ứng kịp thời, xuất Dây trói hồn trói Vãn Thanh lại. Hắn là bị trói chặt kéo lê trở lại.

Gương mặt dữ tợn, Hai con ngươi Long ra ngoài, miệng hắn đầy máu âm thanh Rợn người vang lên.

" Tại sao cô lại ngăn cản tôi? Có phải cô muốn bảo Vệ cho Mộc Linh Linh phải không? Tôi đã nhìn lầm cô rồi.

Uyển Nhi quyết Định không nói gì, trầm mặc tới gần Vãn Thanh, không ngại mà tát cho hắn vài cái, giúp tên nam chủ ngu ngốc này tỉnh lại.

" Chát~~ chát~~"

Vãn Thanh đau rát bụm lấy mặt, sinh khí càng nhiều nhìn vào Uyển Nhi.

" Hừ, cô lại đánh tôi.....tại sao lại đánh tôi?

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ -20% bây giờ là 50%)

Uyển Nhi ngạc nhiên, nhìn Vãn thanh. Cô chỉ tiện tay đánh vài cái thôi sao? Chưa gì đã trừ hào cảm rồi, còn trừ tới 20%.

" Thu lại cái hiệu ứng xấu xí kia lại. Tôi hỏi anh, Mộc Linh Linh nhìn thấy được Anh sao?

Vãn Thanh vô hồn lắc đầu. Uyển Nhi tiếp tục nói.

" Mộc Linh Linh không thấy anh. Anh cũng không chạm vào được cô ta! Anh đuổi theo cô ta làm cái gì?

" Nối lại tình xưa sao? Anh là người của tôi, tôi không cho phép, Tắt hiệu ứng đi còn hôi hơn ở Toilet.

" Không ngờ! Đẹp trai mà bẩn!

Vãn Thanh đang tức giận, cũng phải ngớ người ra, vội vàng tắt Hiệu ứng kinh dị kia. Vội vàng hỏi.

" Cô đang ghen có phải không? Cô thích tôi đúng không?

Uyển Nhi kéo Dây Trói hồn lại, Vãn Thanh cũng bị kéo lê trên đất theo, Cô cúi đầu xuống nhìn Vãn Thanh.

" Tôi Không ghen! Anh là người của tôi, thì sao tôi phải ghen? Trên thế giới này, Chỉ mình tôi nhìn và Sờ được anh mà thôi. "

" Vãn Thanh, Tôi thích anh đấy thì làm sao?

Không đợi cho hắn hồi thần, Cô đã áp môi ấm nóng của mình vào cánh môi lạnh ngắt kia của, chiếc lưỡi Tham lam liếm khóe môi hắn. Nhẹ nhàng tách ra, đi thẳng vào bên trong mà Khuấy đảo.

Một lúc lâu Sau, Uyển Nhi mới buông Vãn Thanh ra, hài lòng liếc nhìn Vãn Thanh đang nằm trên đất.

" Chẹp~~ Không tệ rất ngọt, Đã hôn rồi, anh phải chịu trách đối với tôi.

Vãn Thanh trợn mắt há miệng.... Lắp bắp.: " C.. Cô.. Không biết vô sĩ, cô đừng đùa giỡn tôi... Tôi là Quỷ chúng ta là không thể.

Uyển Nhi, vẫn lãnh đạm thong dong. " Ồ! Thì sao? Đâu ai là hoàn hảo đâu! Tôi không để ý.

( Ting -- Độ hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 60% Tiểu tỷ tỷ cố lên)

Uyển Nhi cởi trói cho Vãn Thanh, thì hắn như sợ cô lột sạch hắn, biến mất trong thoáng chốc.

Đúng lúc này Liễu Thanh Nhã Và Dương Lâm Nhi trở về, liền thấy Uyển Nhi đứng cười một mình,

" Uyển Nhi, cậu có chuyện vui hay đã tìm được bạn trai rồi?: Người vừa hỏi là Liễu Thanh Nhã.

Uyển Nhi nghĩ nghĩ một hồi, liền cười cười giả thích.

" Bạn Trai thì sắp, mình muốn sửa lại toilet một chút, hôm nay phiền hai cậu tới khách sạn ngủ rồi.

Hai người kinh ngạc nhìn Uyển Nhi, toilet vẫn sử dụng tốt mà, Cô ấy là muốn sửa gì đây? Nhưng mà bất quá có người sửa lại ngu sao không đồng ý.

" Được Được, Tớ Và Lâm Nhi đi liền đây, cậu từ từ sữa nha. " nói rồi hai người nhanh chóng bước đi, dặn dò với Uyển Nhi vài câu.

" Khụ~~ Xác bị trộn vào xi măng xây thành tường, không lẽ bắt lão nương đập tường Mang cả bức tường đi chôn sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.