Chương trước
Chương sau
Dương Lâm Nhi, nước mắt ngắn dài tiếp tục kể. Lúc đó mình mới 16 tuổi, lỡ có mối quan hệ không nên với anh trai mình. Khi mình thử ra hai vạch, thì cái thai đã ba tháng.

Mình có nói cho anh trai biết, anh ấy nói sẽ chịu trách nhiệm, bảo mình sinh ra đứa bé trước, đợi đủ tuổi sẽ ra nước ngoài sinh sống. Nhưng mình không ngờ, chỉ trong vòng một tháng, anh trai biến mất không rõ tin tức.

Cho tới khi đứa bé đã 5 tháng, mới hay tin anh ta đã lấy vợ, anh ta quên luôn mình, không nhận đứa bé ở trong bụng. Mình đau khổ nghĩ quẫn.

Nên mình đi vào tiệm thuốc Mua thuốc phá thai. Mình uống rất nhiều nhiều thuốc.... Mình yêu đứa bé này, nhưng mà tâm trí mình lúc đó không Rõ nữa. Tới khi nó trôi ra, mình chỉ kịp nhìn thân hình đỏ lòm kia, còn không biết là trai hay gái.

" Mình hối hận lắm! Mình rất yêu nó....mình xin lỗi.... Mình là người mẹ ác độc....! Là mình nhẫn Tâm giết nó! Mình giết nó.

Uyển Nhi không biết nên làm gì mới phải. Khi đó Dương Lâm Nhi mới 16 tuổi ngây thơ như vậy. Không tránh khỏi suy nghĩ dại dột và sự cám dỗ.

" Cậu bình Tĩnh lại, hiện giờ vẫn nên giúp con trai cậu siêu thoát, đầu thai vào nhà tốt hơn. " Uyển Nhi xoa xoa lưng Dương Lâm Nhi an ủi.

Dương Lâm Nhi, lúc này không tự trách bản thân mình nữa, mà đảo mắt nhìn xung quanh phòng.

" C.. On.. Con Trai... Tớ hiện giờ.. Đang ở xung quanh đây phải không?

Uyển Nhi gật đầu. " Nó đang ở bên cạnh cậu. Nó không trách cậu đâu, nó luôn yêu thương cậu...

" Con trai tớ đang ở bên nào? " Vừa nói Dương Lâm Nhi vươn hai tay ra quơ xung quanh.

Uyển Nhi tiến lại cầm tay Dương Lâm Nhi sờ vào Khoảng không, mặc dù chỉ có mình Uyển Nhi cảm nhẬn được.

Dương Lâm Nhi, nói vọng vào khoảng không. " Con... Mẹ xin lỗi con.. Xin lỗi con rất nhiều! Con hãy tha thứ cho mẹ... Con trai của mẹ.

Bé Trai khóc òa ôm lấy Dương Lâm Nhi, thút thít... Giọng run run với Uyển Nhi.

" Chị.. Chị có thể nói với mẹ em rằng, em không trách mẹ, Chị bảo mẹ đặt tên cho em đi...

Uyển Nhi: " Lâm Nhi, nó tha thứ cho cậu rồi, nó muốn cậu đặt tên cho nó?

Dương Lâm Nhi vội vàng lau nước mắt, miệng lẩm Bẩm... " Tên con... Tên... Con... Tên của con là Tiểu Thiên..

" Tên của con sẽ là Tiểu Thiên, là mặt trời sáng mãi trong lòng Mẹ. " Dương Lâm Nhi tự hào mà nói lớn.

Tiểu Thiên được mẹ đặt tên, hoàn thành gúc mắc trong lòng của nó. Hai mắt nó tỏa sáng, mỉm cười với Uyển Nhi, chạy lại hôn nhẹ vào má Dương Lâm Nhi.

" Chị, chị cảm ơn chị... Tới lúc em phải đi rồi, chị hãy nhắn với mẹ rằng, em sẽ quay trở lại làm con của mẹ.

Nói xong Tiểu Thiên Biến mất trong không khí. Với nụ cười hạnh phúc.

Uyển Nhi vỗ vào vai Dương Lâm Nhi.

" Lâm Nhi nó đi rồi, nó nói sẽ quay lại làm con của cậu một lần nữa... Đừng buồn rồi nó sẽ quay trở về.

" Uyển Nhi, nó nói là thật chứ?

Uyển Nhi giật đầu chắc chắn, lúc này Dương Lâm Nhi cũng mệt mỏi cả buổi, lúc sau mới nghe lời Uyển Nhi, ăn chút gì đó rồi ngủ thiếp đi.

_________••••••____________•••••________________

Uyển Nhi lúc này đang thay đồ đi ngủ, bất thình lình Vãn Thanh Xuất hiện, thấy Toàn Bộ từ trên xuống dưới của Uyển Nhi, không sót một chi tiết nào.

Cô bị cỗ khí lạnh, liền xoay người lại thấy Tên Vãn Thanh kia, không biết xấu hổ mà nhìn chằm chằm cô.

Uyển Nhi liền Vung Dây Trói Hồn lên gập lại quật liên tiếp vào người Vãn thanh.

Hắn bị bất ngờ bị quật, toàn linh hồn đau nhức, Lăn lộn trên mặt đất. Sợ hãi nhìn Uyển Nhi.

Uyển Nhi cười cười, nhướng mày nhìn Vãn Thanh đang lăn lộn trên đất. " Nhìn đủ chưa? Tôi có đẹp không?

Vãn Thanh vẫn chưa hồi thần, gương mặt tái nhợt nay càng tái tới lợi hại gật đầu như giã thóc. " Đẹp.. Cô rất đẹp...

Uyển Nhi toàn thân không mãnh vãi tiến lại gần Vãn Thanh, động Tác lưu manh môi nhỏ câu lên cười tà mị.

" Tôi thấy anh cũng rất đẹp trai, tôi không Ngại anh là Quỷ đâu...

( Ting -- Độ Hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 50% Tiểu tỷ tỷ cố lên)

Uyển Nhi thản nhiên mặc quần áo trước mặt Vãn Thanh, còn không quên hỏi.

" Vãn Thanh tại sao lúc nào cũng gặp anh ở Toilet này? Anh là Biến thái sao?

Vãn Thanh, chật vật đứng dậy trong lòng sinh khí, hắn bắt đắc dĩ mới trong cái toilet này, càng không phải là Biến thái.

Hắn tiến lại gần bức tường bàn tay xuyên qua bức tường, cất giọng không ra cảm xúc gì?

" Tôi tới từ nơi này, càng không phải biến thái như cô nghĩ đâu.

Uyển Nhi ": Ồ "

Vãn Thanh ": Cái thái độ đó là sao????

Uyển Nhi giả bộ, làm vẻ mặt nghi hoặc nhìn Vãn Thanh.: " Anh làm quỷ lâu chưa?

Vãn Thanh lắc đầu:" Chưa lâu, mới đây 1,2 năm thôi." Đáy mắt hắn có pha lẫn phẫn hận nồng đậm mà nói.

" Anh có nguyện vọng gì không? Nói đi tôi sẽ giúp anh, anh ở trong toilet không thấy bất tiện sao?.

Vãn Thanh Mờ mịt nhìn Uyển Nhi, hắn chưa hoàn toàn tin tưỡng cô. Ý định ban đầu của hắn là giết cô Để Cảnh Cáo Mộc Linh Linh.

Hắn cũng không ngờ. Cô nhìn thấy hắn, còn đánh được hắn nữa. Tiếp xúc với cô những ngày qua, hắn cảm giác cô là người tốt.

" Tôi.....Muốn hỏi cô Một vấn đề! Cô là bạn thân Của Mộc Linh Linh sao?

Uyển Nhi bị hỏi vấn đề này, liền chối đây đẩy.....chết cũng không nhận mối quan Hệ này.

" Không? Làm gì có! Tôi và Mộc Linh Linh chỉ là bạn chung phòng. " Âm thanh của cô lúc này phi thường chân thành, Không nhìn ra bất cứ tia Dối trá nào.

Vãn Thanh nghe được câu trả lời, hắn quyết định đánh cuộc một lần, dù gì hắn cũng là Quỷ, không còn gì để mất....

" Nếu Tôi nói! Là Mộc Linh Linh giết tôi, cô có tin không?

" Tôi tin". Uyển Nhi không suy nghĩ mà nói,

Vãn Thanh:" cô không cần suy nghĩ mà đã tin rồi sao. Cô không cần suy nghĩ kĩ lại à?

Uyển Nhi xoa cằm, gật gật đầu...

" Đối với người của tôi, tôi luôn tin tưởng 100%. Điều tôi đang thắc mắc hiện giờ là.

" Tôi và anh tới với nhau, có thể sinh ra cái Tiểu Bảo Bảo hay không?

( Ting --- Hào cảm của nam chủ +10% bây giờ là 65% tiểu tỷ tỷ giỏi quá)

Vãn Thanh kinh ngạc, ngẫn ngơ tại chỗ. Lắp bắp. " C..ô... Xin cô đừng đùa giỡn tôi... Tôi đã là Quỷ rồi....tôi với cô là không thể nào?

Uyển Nhi cười cợt, ngón tay chọt chọt vào lồng ngực hắn.

" Vãn Thanh~~ Anh yên tâm, tôi sẽ Làm Mộc Linh Linh trả giá đắt... Tôi mặc kệ cô ta đã làm những gì với anh.

" Chỉ cần cô ta đã đụng vào anh, thì xác định cô ta chết chắc rồi, Anh là người hay Quỷ tôi không quan tâm.

" Tôi chỉ biết rằng, bây giờ và sau này, anh là của tôi!

Vãn Thanh đứng ngơ ngác tại chỗ, vểnh tai Lên mà nghe cô bá đạo chiếm hữu lấy hắn. Cảm giác thật khó tả.....

( Ting ---Độ hào cảm của nam chủ +5% bây giờ là 70%).

Uyển Nhi nhìn Vãn Thanh đang đơ người, có lòng tốt mà nhắc nhỡ.

" Vãn Thanh~~ Anh đi chơi Hay muốn ở lại bồi tôi ngủ?

Hắn hồi phục lại tinh thần, miệng giật Giật lắp bắp...." T.. Ôi.. Tôi.. Ham chơi... Tôi đi chơi..... Cô ngủ ngon.

Tích tắc Vãn Thanh Biến mất, Uyển Nhi cong miệng cười.

"Phụt~~ Đáng yêu quá điiiiii"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.