Ngày hôm sau Hàn Chấn nhân lúc ngủ trưa giật một sợi tóc của Lệ Đại Hải. Cậu hơi kích động, nghĩ đây là chứng cứ phá án, lập tức dùng một cái túi trong suốt đựng, chạy ra hành lang gọi điện cho Hà Lũng Hữu.
Cậu hân hoan: “Alo? Đội trưởng Hà ơi, tôi thu thập được tóc của Lệ Đại Hải có thể xét nghiệm DNA rồi đó!”
~( ̄▽ ̄~)
Hà Lũng Hữu: “Cắt xuống hay là nhổ xuống?”
“Đương nhiên là nhổ xuống rồi…… Đội trưởng quên năm nào tôi cũng được học bổng à? Thường thức cơ bản đó chắc chắn sẽ không quên.”
Hà Lũng Hữu chê bai: “Đúng là tôi quên mất cậu là sinh viên tài năng trường cảnh sát. Thời gian dài như vậy cậu nằm vùng trong trường làm gì? Chẳng lẽ ngày nào cũng chỉ ăn rồi tán gái?”
Hàn Chấn đúng là hơi chột dạ. Nhưng cậu không tán gái, mà tán con trai đội trưởng……
Cậu vội nói: “Tôi có manh mối còn gì, đã xác định là Lệ Đại Hải.”
“Đại Hải cái đầu cậu!” Hà Lũng Hữu quả thực chịu luôn Hàn Chấn, “Trong khối các cậu còn có một học sinh họ Lệ nữa! Ông trùm buôn thuốc phiện kia đã nói với chúng tôi rồi, con của gã là Lệ Đại Hà lớp 11-9!”
Hàn Chấn: “……”
Cúp điện thoại, cậu ôm ngực nghẹn ngào nói với hệ thống: “Xa nhau lâu như vậy, ai mà ngờ được Đại Hà huynh lại ra phá rối.”
Hệ thống: “Phim trinh thám đều như vậy, hung thủ thường là người bạn không nghĩ tới.”
Hàn Chấn tức giận đến mức thở hồng hộc, “Nhưng Lệ Đại Hà từ đầu chí cuối đâu có xuất hiện!”
“Xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470035/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.