Tiết đầu tiên buổi chiều là hóa học.
Thầy giáo hóa học đeo cặp kính còn dày hơn đít chai đang phát bài thi trắc nghiệm, dùng giọng đọc thơ diễn cảm nói: “Bài thi trắc nghiệm hóa học lần này, đứng đầu vẫn là bạn Lệ Đại Hải! Mọi người hãy vỗ tay chúc mừng!”
Dưới bục giảng vang lên lác đác vài tiếng vỗ tay.
Lệ Đại Hải nhận lấy bài thi điểm tuyệt đối của mình, khinh bỉ liếc bài thi 28 điểm trên tay Hàn Chấn, nói: “Bổn thiếu gia không cho em chép bài đâu, hừ!”
Hàn Chấn nắm bài thi của mình, nội tâm phức tạp. Thôi, cậu vốn là học sinh cá biệt.
Chữa xong bài thi, thầy hóa học lật sang đầu đề chương mới, nhắc tới một từ khiến tâm thần Hàn Chấn rung lên, “Ma túy”.
Thầy hóa học đĩnh đạc nói, “Trong khi ai nấy nghe thấy ma túy đều sẽ biến sắc, thực ra rất nhiều người đều không biết ma túy có thể được bào chế ra. Cách bào chế của nó rất đơn giản, một vài bạn học có thành tích hóa học ưu tú trong lớp chúng ta chẳng hạn như Lệ Đại Hải, tôi tin đều có thể làm được.”
Có bạn học giơ tay nói: “Thưa thầy, nếu như vậy thì chẳng phải ma túy lưu thông rất dễ dàng sao?”
Thầy hóa học lắc đầu, hỏi ngược lại: “Cho dù em biết cách làm đi nữa, em có làm không?”
Đáp án quá hiển nhiên.
Người bình thường đều sẽ không làm việc trái pháp luật.
“Đương nhiên còn có một nguyên nhân khác. Chế ma túy yêu cầu tinh thông bộ môn hóa học, không phải bất cứ ai đều có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470036/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.