Đêm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Chẳng hạn như, vô số người chui trong chăn vỗ tay vì tình yêu.
Lái xe nguyên đêm, Hàn Chấn cuối cùng cũng không bị thận hư.
Ngày hôm sau, Hà Cẩn Nhiên lần đầu tiên không xuống được giường. Lúc hắn nhờ Hàn Chấn dìu dậy, lòng hư vinh giống đực của Hàn Chấn được lấp đầy.
Hà Cẩn Nhiên khập khiễng đi vào bếp, hoang mang: “Bình bổ thận này chất lượng thật.”
Hàn Chấn: “Rõ ràng là thận và kỹ thuật lái xe của em tốt!”
Hà Cẩn Nhiên: “…… Cái gì cũng tốt.”
Hàn Chấn không nỡ để Hà Cẩn Nhiên lại nấu bữa sáng, bèn xung phong nhận việc nói: “Để em nấu cho anh một bát cháo cẩu kỷ táo đỏ bổ dưỡng đi!”
“Em biết nấu ăn?”
“Đương nhiên.” Hàn Chấn tự hào: “Em còn biết nấu cả mì ăn liền với trứng đấy.”
Hà Cẩn Nhiên suy nghĩ, đúng là hắn chẳng còn sức nấu ăn, nhưng lại không thể để công bảo nhà mình bị đói, vì thế liền nói: “Vậy em nấu đi, tôi ở bên cạnh hướng dẫn.”
Hàn Chấn: “Không cần anh hướng dẫn, anh về phòng ngủ nghỉ ngơi đi. Hôm nay em sẽ phô bày tài năng cho anh lác mắt.”
“Thôi được……”
Tuy cảm thấy sai ở đâu đó, nhưng Hà Cẩn Nhiên vẫn nghe lời công bảo ngoan ngoãn về nằm trên giường.
Năm phút sau.
Đùng! Đùng! Đoàng!
Ba tiếng nổ mạnh liên tục làm Hà Cẩn Nhiên suýt nữa tưởng có động đất.
Địa điểm âm thanh phát ra là từ phòng bếp.
Oh no! Công bảo nhà hắn vẫn còn ở đó!
Hà Cẩn Nhiên không màng cơ thể uể oải rã rời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470034/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.