Ngày hôm sau, Lệ Đại Hải mới vừa vào triều sớm quay về, đã vội vội vàng vàng nói với Trần cô cô: “Tiểu Hàn đâu? Ngươi gọi hắn tới đây.”
Trần cô cô sửng sốt, không nhịn được khuyên nhủ: “Hoàng Thượng, cần phải tiết chế, cẩn thận hại người.”
“Trẫm hiểu!” Lệ Đại Hải xua xua tay chiếu lệ, nói: “Mau gọi hắn tới.”
Trần cô cô đi tìm Hàn Chấn, hắn lại một lần nữa quan sát cẩn thận thiếu niên, hết sức khó hiểu vì sao Hoàng Thượng lại đột nhiên thích kiểu anh tuấn cường tráng này. Bỏ mặc huynh đệ kiều mị đáng yêu trong hậu cung chẳng màng, lại cả ngày muốn dây dưa với một tên thái giám mất hàng……
Trần cô cô nghĩ có lẽ mình già rồi, không hiểu thế giới người trẻ tuổi.
Hàn Chấn bước nhanh chân đến Ngự Thư Phòng, còn có chút háo hức.
Hệ thống: “Bạn vui gì thế?”
Hàn Chấn: “Lại được ăn đá bào! Vui~”
Hệ thống: “……”
Có ít tiền đồ đi được không?
Trong ngự thư phòng, Lệ Đại Hải ho khan, nói: “Trời hơi nóng, tiểu Hàn, làm cho trẫm ba chén đá bào dưa hấu.”
Trước sau như một, Hàn Chấn ăn no rồi mới thong thả đu đưa mang một thúng đá bào về. Trên đường cậu còn gặp Tiểu Lý Tử, chào hỏi.
“Tiểu Hàn ~” Tiểu Lý Tử cúi đầu, mặt ngượng ngùng: “Ta bị điều đến chỗ Thục phi nương nương.”
“Vậy ư, tốt quá.”
Hàn Chấn nghĩ ngợi, rồi múc từ mỗi bát đá bào cho Lệ Đại Hải ra một thìa, đưa cho Tiểu Lý Tử nói: “Đưa cái này cho Thục phi nương nương đi, giải nhiệt. Phải học cách lấy lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470020/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.