Mặt Hàn Chấn cứng đờ, cậu lén nói với hệ thống: “Tao nghi Hà Cẩn Nhiên có ý với tao.”
Hệ thống: “???”
Hàn Chấn: “Mày xem đồ ăn trên bàn đi, không phải muốn ám chỉ thì là gì?”
Hệ thống: “Là dưa leo với lạp xưởng thôi.”
Hàn Chấn: “……”
Hệ thống chắc tưởng cậu mù.
Ăn một bữa no nê, Hàn Chấn ợ một cái. Hà Cẩn Nhiên tri kỷ hỏi cậu: “Đồ ăn hợp khẩu vị không?”
Hàn Chấn nói: “Ăn ngon lắm, nhưng mà cay quá. Ngươi ăn ít thôi, không là dễ bị tiêu chảy.”
Hà Cẩn Nhiên cười khẽ, nói: “Ta không ăn cay.”
Thấy trời sắp tối, Hàn Chấn đang định đứng dậy cáo từ, bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài vọng vào giọng ẽo uột của tì ca nhi: “Thục phi nương nương, hôm nay Hoàng Thượng lật thẻ của ngài.”
Hàn Chấn đông cứng quay sang nói: “Ý là muốn ngươi thị tẩm?”
Hà Cẩn Nhiên gật đầu, nói: “Ngươi mau trốn từ cửa sau đi.”
Hàn Chấn xách túi hoàng kim trên bàn chuẩn bị chuồn đi, mới vừa mở cửa ra lại nghe thấy tiếng bước chân ngoài cửa cùng với tiếng hô kinh hoàng thất thố của tì ca nhi: “Hoàng Thượng! Sao ngài lại tới?!”
Hà Cẩn Nhiên hết sức bình tĩnh nói: “Ngươi chui vào gầm giường đi.”
Hàn Chấn xốc đệm chăn lên, liếc nhìn gầm giường tối thui không biết chưa quét tước bao năm, run lẩy bẩy.
“Chỗ này không có tiểu cường đó chứ?”
“Ta không hiểu ngươi nói gì.” Hà Cẩn Nhiên nhíu mày nói: “Mau trốn vào đi, bằng không bị Hoàng Thượng nhìn thấy lại khó giải thích.”
Hàn Chấn hít sâu một hơi tăng thêm dũng khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470021/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.