Thái Cực Điện là tẩm cung hoàng đế.
Hàn Chấn được sắp xếp vào ở thiên điện, là một gian nhà nhỏ sạch sẽ. Cậu trải chăn ra giường, đang định sửa sang lại.
Thái giám tổng quản đứng ở cửa khịt mũi nói: “Đi với ta một chuyến tới chỗ Thục phi nương nương đã.”
“Muộn thế này rồi…… không hay lắm đâu?”
“Hừ!” Thái giám tổng quản trợn trắng mắt, “Ngươi nghĩ gì đấy? Không có cả chim chóc như ngươi, Thục phi nương nương sẽ coi trọng chắc?”
Hàn Chấn: “……”
Chưa chắc đâu.
Mười lăm phút sau, tẩm cung Thục phi nương nương.
Hắn mới vừa tắm rửa xong, tóc vẫn còn ướt đẫm trên vai. Thái giám tổng quản đẩy cậu, nói: “Vào đi, Thục phi nương nương chờ ngươi lâu rồi.”
Hàn Chấn bị đẩy lảo đảo, chầm chậm đi vào bên trong. Xung quanh không có lấy một bóng người, ngay cả nô tì gác đêm cũng không có, chắc đã bị Hà Cẩn Nhiên điều đi.
Đẩy cửa vào, Hà Cẩn Nhiên đang ngồi phía trước bàn gỗ. Đèn dầu lóe tia sáng lay lắt, hắn cầm một quyển sách, ngẩng đầu nhìn vào Hàn Chấn, nói: “Ngồi lại đây.”
Hàn Chấn ngồi xuống đối diện hắn.
Hà Cẩn Nhiên buông sách xuống, nhàn nhạt nói: “Ngươi là mật thám Yến quốc phái tới ám sát Hoàng Thượng.”
“Hả?” Hàn Chấn giả ngu, “Nương nương ngài nói gì nô tài không hiểu.”
“Đừng giả vờ.” Hà Cẩn Nhiên nhìn cậu, khóe môi nhếch nụ cười, “Ta muốn nói với ngươi, ta đứng về phe ngươi.”
“Vậy là ngài cũng hy vọng Hoàng Thượng……”
“Cũng như vậy.” Hà Cẩn Nhiên ngắt lời cậu, nói: “Ta còn muốn nói cho ngươi một chuyện, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470019/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.