Qua trưa, Hàn Chấn mới chậm rề rề bay về Tử Đàn Phong. Tiên hạc vừa nãy không hiểu sao lại uể oải ủ rũ, cậu không để ý, còn tưởng rằng là vì tiết trời quá nóng, cho nó ăn linh cốc xong bèn dắt tới một nơi râm mát.
Kẽo kẹt.
Cánh cửa nhà gỗ khép hờ, thổi ra gió mát.
Trời nắng chói chang, muỗi trên các phong bay vù vù vo ve không dứt bên tai. Hàn Chấn ngáp một cái, đẩy cửa ra, đang định nằm lên cái giường có thể xem như nệm cao su ngủ trưa lại phát hiện…… trong phòng có người.
Nói chính xác là một loạt người đang đứng trong phòng.
Hơn nữa ai nấy đều là lãnh đạo cấp cao Thanh vân phái.
Trong căn phòng không rộng rãi đứng chen chúc 5 gã đàn ông trở nên thật chật chội. Nhưng ngoài chưởng môn La Thịnh Ly và Lục trưởng lão, Hàn Chấn không hề nhận ra những người khác.
Hệ thống kịp thời nhắc nhở: “Ngoài cùng bên trái chính là phong chủ Hoàng Hiên phong Hoàng Đại Niên, đứng cạnh lần lượt là chấp sự tông môn Lý Kiến, trưởng lão Thanh Sơn phong Quý Như Ý.”
Hàn Chấn hoảng sợ, gắng gượng ngậm miệng dù đang ngáp một nửa, lúng túng nói: “Chưởng môn… sao các ngươi lại ở trong phòng ta?”
Không đợi La Thịnh Ly mở miệng, Lục trưởng lão đã ồn ào giành trước: “Đứa nhóc này, đếch có tí tu vi nào, ai cho ngươi gan đăng ký Tu Chân Đại Tái?”
Hóa ra là bởi vì chuyện này.
Hàn Chấn đã đoán được sẽ có người đến tận nhà khuyên can cậu, chỉ là không ngờ “khuyên can” sẽ long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-vit-da-gion/470007/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.