Cô nhạy bén đưa tay kéo Ngọc Diện thoát khỏi cái bóng to lớn không rõ ràng kia, khi định hình lại thì chỉ nghe tiếng
RẦM!!!!!
Một cái lồng sắt được thả xuống, mặt đất lạnh băng trãi dài cái bóng. Ngọc Diện kinh ngạc
" Không thể nào, sao lại... "
Vụt vụt vụtttttt
Những mũi tên lao ra từ vách tường, như một cơn mưa. Khó khăn tránh né, cô kéo tay Ngọc Diện muốn rời khỏi đó. Chạy ra ngoài cửa, một đám nữ sát thủ cầm chủy thủ xông lên. Cô lấy súng bắn vào đầu từng người một, máu loan ra khắp nơi. Bọn họ ngã xuống
Cố thoát ra ngoài, khi rời khỏi liền nhìn xung quanh. Cô lạnh lẽo nâng gọng kính, Ngọc Diện vẫn chưa hoàn hồn
" Sao lại như vậy, Herlly... "
Rồ rồ...
Tiếng nổ xe máy vang lên, cô vén những mảng cây cỏ ra. Lạnh lùng
" Đi... "
Ngọc Diện hồi thần sững người nhìn bóng lưng cô, sau đó chạy theo...
Bọn cô bắt một chiếc taxi trở về, phía sau là những chiếc mô tô phóng như gió lao theo. Điện thoại Ngọc Diện reo lên, đôi mắt híp lại nhìn số lạ đang hiển thi trên màn hình
" Ai? "
" Đưa máy cho Hắc Nguyệt "
Ngọc Diện kinh ngạc khi nghe tiếng nói của Thẩm Lăng, có chút cứng người đưa cho cô. Cô lạnh nhạt
" Nói "
" ĐÔNG PHƯƠNG HẮC NGUYỆT! Cậu ở đâu? "
Lời nói lạnh lẽo thấu tận tâm can, cùng với sự tức giận được kìm nén của Thẩm Lăng
" Àh! Tôi sẵn nói luôn, tôi xin rút khỏi bang "
"... "
"... "
" Ha ha haaaaaaa.... Giỏi! Giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790540/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.