Cô quay lại, từ phía sau một nhóm xe màu đen lao tới. Trên tay mỗi người cầm súng bắn về phía cô và Ngọc Diện, cô ôm eo Ngọc Diện lên xe, chạy đi. Xe đạp thì làm sao có thể chạy nhanh hơn mô tô... Cô rẽ vào con hẻm.
Bằng bằng! Đoàng!
Ngọc Diện lo lắng, bàn tay lấy ra điện thoại nhắn tin cho ai đó. Cô chạy đi, đám người truy sát đi đường vòng đuổi theo. Ngọc Diện tức giận...
" Là kẻ nào chứ... "
Cô lấy súng bắn về phía bánh xe bọn họ, từ phía sau ném lên một quả bom
Bùm!
Cô và Ngọc Diện ngã xuống đất, chiếc xe văng ra. Đám người truy sát bước xuống, nhìn cô lạnh giọng
- Mảnh pha lê đâu?
Cô nheo mày, nụ cười miệt vươn lên
" Muốn lấy? Nói các ngươi là người của ai trước "
- Hừ! Nói nhiều, không nói thì chết
Đoàng! Bằng!
Cô né đi, xoay ngươi gạt chân bọn chúng. Cầm súng bắn chết từng tên, Ngọc Diện cũng ra tay.
Đoàng! Vèo...
Cô nhìn quả bom đang lao xuống, kéo Ngọc Diện vào lòng nhảy qua chỗ khác
Bùm!
Đám lửa bốc lên, cô nhìn đám người chế dầu hỏa vào. Khiến ngọn lửa lan ra, bọn chúng bỏ đi. Cô đưa tay nâng gọng kính, Ngọc Diện ho khan
" Khụ khụ... khặc... "
" Em không sao chứ? "
Cô quan tâm hỏi, Ngọc Diện lắc đầu. Từ xa một chiếc xe chạy tới, từ trên bước xuống những cô gái mặc đồ đen bó sát cơ thể, đeo kính đen cứu bọn cô ra.
" Đại tỷ "
Một cô gái tóc đuôi ngựa, thân hình cao ráo, nóng bỏng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-van-nang-ta-la-vuong/1790534/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.