" Hàn Mặc tối hôm qua em ngủ ở đâu?" Hà Vũ Vi thấy Hàn Mặc tiến đến hỏi.
" Hôm qua em ngủ trong lều mà Hà lão sư. Lúc em vào thấy cô đã ngủ rồi nên em đi rất nhẹ nhàng sợ cô tỉnh." Hàn Mặc nói ra. Tất nhiên là phải bịa chuyện rồi.
" Em đừng lừa cô chăn của em vẫn như tối hôm qua, còn chỗ của em cũng lạnh ngắt chứng tỏ hôm qua không có ai nằm đó cả. Nói tối qua em ngủ ở đâu." Hà Vũ Vi tức giận nói ra.
" Tối qua...Em ngồi ngoài này không đi ngủ." Hàn Mặc bất đắc dĩ không ngờ cô gái này sắc bén như vậy.
" Em.. Sao em lại làm như vậy, buổi tối rất lạnh em không sợ bị bệnh sao." Hà Vũ Vi nói ra.
" Em khỏe lắm nên không sao đâu Hà lão sư. " Hàn Mặc nói ra.
Hà Vũ Vi bỗng tiến đến sờ tay, mặt của Hàn Mặc.
" Em xem người em lạnh như thế này mà còn bảo không sao. Em vào trong lều ngủ ngay nồi cháo cứ để cô nấu." Hà Vũ Vi giọng nhẹ xuống nói ra.
" Em không sao thật mà." Hàn Mặc nói.
" Em đi vào trong lều ngủ ngay nói nhiều thế làm gì. " Hà Vũ Vi tức giận nói ra. Hết nói nổi với tên học sinh này mà.
" Vâng vâng em đi ngay." Thấy Hà Vũ Vi tức giận Hàn Mặc không dám nói gì nữa chạy ngay vào lều.
" Tên này đúng là ngu ngốc mà, vào lều ngủ không vào còn ở ngoài một đêm chịu lạnh." Nhìn Hàn Mặc đi vào lều Hà Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548123/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.