Định trêu chọc tiếp Hà Vũ Vi nhưng thấy đã nằm xuống ngủ nên Hàn Mặc thôi nằm xuống bên cạnh ngủ.
" Hà lão sư cô ngủ chưa vậy?" Nằm ba mươi phút vẫn chưa ngủ được Hàn Mặc hỏi Hà Vũ Vi.
" Chưa, em cũng không ngủ được sao." Hà Vũ Vi nói ra.
" Vâng Hà lão sư. Hà lão sư hay mình ra ngoài ngắm trăng đi." Hàn Mặc nói.
" Được cô đi cùng em dù gì cũng không ngủ được." Hà Vũ Vi nói xong dậy đi ra khỏi lều, Hàn Mặc cũng theo sau.
Hai người đi đến gần bờ suối ngồi xuống đó.
" Trăng đêm nay sáng thật." Hà Vũ Vi nói ra.
" Đúng là rất sáng nhưng không có tròn." Hàn Mặc nói ra.
" Đâu phải hôm nào trăng cũng tròn được đâu." Hà Vũ Vi nói.
" Hàn Mặc em định thi vào trường nào vậy." Hà Vũ Vi bỗng hỏi.
" Em định thi lên kinh thành. " Hàn Mặc trả lời.
" Kinh thành sao cũng được với khả năng của em thì thi đậu không khó." Hà Vũ Vi nói ra.
" Hà lão sư em có thể gọi cô là tỉ không?" Hàn Mặc nói ra.
Hà Vũ Vi hơi bất ngờ Hàn Mặc sẽ nói thế, suy nghĩ một chút vẫn đồng ý.
" Được nhưng chỉ khi có hai ta thôi mới được gọi."
" Vậy được Vi tỉ." Hàn Mặc cười hì hì nói ra.
Hà Vũ Vi xấu hổ cúi đầu xuống. Đây là lần đầu tiên có người gọi mình như thế nên có hơi xấu hổ.
" Vi tỉ à chị có bạn trai sao?". Hàn Mặc bỗng hỏi ra.
Hà Vũ Vi sững sờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-tu-chan-sieu-viet/548122/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.