Quyển 4: Chan mùa sung túc, đẹp đẽ
Vệ Tây Lẫm V: Người ta không thể hạ thấp cái đầu cao quý của mình. Song, lúc nhặt tiền lại là ngoại lệ.
Chọn một ngày tốt, Cố Duyên Tranh tự mình đến thôn Cây Hòe đón người nhà họ Vệ đến nhà họ Cố làm khách.
Đây là lần đầu tiên hai nhà gặp mặt. Cha mẹ hai bên đều rất coi trọng. Cha Cố thay bộ quân trang quá mức nghiêm túc bằng chiếc áo sơ mi với cái áo choàng len, làm ít đi chút nghiêm túc và nhiều lên chút thân thiện; mẹ Cố thì mặc chiếc váy xanh lục, đeo dây chuyền trân châu đoan trang mà ưu nhã. Cha Vệ và mẹ Vệ cũng hiếm khi bật mode khác, họ mặc áo choàng dài mà Vệ Tây Lẫm mua cho mình, sau khi vào nhà cởϊ áσ choàng ra thì bên trong là áo lập lĩnh thêu hoa truyền thống. Áo của cha Vệ là nền đen hoa nâu, của mẹ Vệ là nền tím hoa cam. Bà còn cố ý vấn tóc lên, vừa tạo vẻ đẹp cổ xưa vừa không mất đi nét đoan chính. Dạo này, hai ông bà được chăm sóc tốt, da trắng lên và nhẵn nhụi hơn, gương mặt hơi mập trông rất khỏe khoắn. Nụ cười cẩn trọng không khiến người ta cảm thấy vô lễ, mà ngược lại tạo cảm giác chất phác, thân thiết, dễ khiến người đối diện có hảo cảm.
Mẹ Cố đích thân ra nghênh đón. Bà kéo tay mẹ Vệ, tán thưởng quần áo của bà một cách rất tự nhiên, vài ba câu đã xóa tan căng thẳng của bà. Hai người ngồi với nhau khen con trai của đối phương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-thien-hoang-cua-sieu-sao/1170615/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.