Anh ấy giữ vẻ mặt bình thản như chẳng có gì, lúc bàn giao còn nói với Trần Nhiễm một câu: “Sau này sẽ cố gắng cho em thêm cơ hội đứng bếp.”
Trần Nhiễm không trả lời.
Làm phụ bếp trên chuyến tàu này vốn là phần thưởng thư giãn mà hệ thống sắp xếp cho cô mà, đâu phải để làm thật.
Cô làm lơ câu nói của Đường Túc, quay sang gọi người phục vụ: “Ba phần cơm chiên trứng Hoàng Kim đã xong, có thể mang lên được rồi!”
"Vâng! Tới ngay đây!"
Rất nhanh, ba suất ăn kèm cơm chiên trứng đã được bưng lên bàn.
Mỗi phần gồm một món mặn, một món rau, một tô canh và một phần cơm chiên trứng.
Món mặn chính là một phần sườn non sốt tàu xì, món chay là cải thìa sốt nấm hương, canh cũng là canh bí đao mọc thanh đạm.
Bởi vì món chay và canh tương đối thanh đạm, nên món chính đi kèm là cơm chiên trứng cũng xem như hài hòa.
Hoàng Nhân Thọ chính là người gọi phần này, ngồi đối diện ông ta là người quen cũ, Nghiêm Quảng Nhiêu, một phó cục trưởng đã về hưu.
Khác với Hoàng Nhân Thọ, Nghiêm Quảng Nhiêu lại gọi một phần trứng cá muối mang đậm đặc sắc vùng miền.
“Lão Hoàng à, đi du lịch mà ông gọi món gì thế này... cơm chiên trứng với sườn non, ăn như ở nhà. Bên ngoài là cảnh tuyết Hắc Long Giang đẹp mê hồn, phải gọi món đặc sắc hợp cảnh như trứng cá muối chứ!”
Hoàng Nhân Thọ xua tay: “Hôm qua tôi ăn món thịt chiên giòn sốt chua ngọt rồi. Tay nghề rưới nước sốt của đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-than-bep-nhung-thuc-te-lai-lam-cong/5044822/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.