"Đỡ được."
Uyển Ngôn nhoẻn miệng cười.
Mũi thương đâm vào trên vỏ kiếm, tuy lực lượng khổng lồ theo đó vọt tới, thế nhưng Uyển Ngôn chung quy là chặn. Lập tức muốn kéo giãn khoảng cách, sau đó rút kiếm đối địch, thế nhưng là lúc mới muốn lui, lại phát sinh biến cố.
"Kiếm chưa ra khỏi vỏ, liền muốn chặn Đoạn Long Thương của ta?" Thanh niên mày kiếm nhếch lên, lộ ra một tia khinh thường, hiển nhiên là vì Uyển Ngôn nhoẻn miệng cười nhẹ nhõm.
Đương nhiên, đây không phải là cường giả châm biến kẻ yếu hơn mình, mà là thật sự xem thường. Bởi vì Đoạn Long Thương chuyên sử dụng để phá phòng ngự, mà một nữ nhân không hiểu rõ Đoạn Long Thương lại còn đang đắc chí vì ngăn được một thương của hắn.
Dứt tiếng, thương bỗng nhiên biến hướng, vung lên một phát, sau đó đập xuống, một mạch mà thành. Mang theo kình phong, để toàn bộ lôi đài lập tức lờ mờ bụi bẩn, người xem chung quanh thì tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Mà Uyển Ngôn vừa chặn lại pha vung thương kia, tay còn đang giữ ở động tác trước đó, căn bản không kịp đón đỡ trường thương kia nện xuống. Nàng chỉ có thể lựa chọn cấp tốc lui lại, may mà sau lưng có hơn hai mươi bước có thể lui.
Thế nhưng, tiết tấu của trận đấu này, hoàn toàn bị thanh niên kia nắm đến sít sao, một thương này nàng lui cũng trốn không thoát.
Căn cứ theo kinh nghiệm trước đây của nàng mà xem thì chỉ có bỏ một số thứ.
Ầm!
Trường thương nện xuống, nện trên lôi đài phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574582/chuong-390.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.