Sáng sớm tinh mơ, Sơn Hải thành trở nên ấm áp. Đây là địa phương đầu tiên trên thế giới này mà Ôn Bình cảm nhận được chênh lệch nhiệt độ cực lớn trong ngày, ban ngày nhiệt độ hẳn là khoảng 30 độ, mà ban đêm thì có thể xuống dưới 0 độ, khiến cho nước có thể ngưng kết lại thành một lớp băng thật dày.
Tuy nhiên, chỉ mới sáng sớm được nửa canh giờ, nhiệt độ có thể nhanh chóng tăng lên mấy chục độ. Loại tốc độ này, rất nhanh, có cảm giác như bản thân đang ở giữa hai miền băng lửa. Bởi vì canh giờ trước đó, có lẽ ngươi còn đắp lên một lớp chăn bông thật dày, nhưng chỉ chốc lát, ngươi liền phải thay đổi lụa mỏng.
Sau khi rời giường, Ôn Bình cố ý dẫn Lâm Khả Vô ba người ăn một chút đặc sản của Sơn Hải thành.
Nhưng mà Lâm Khả Vô lại không quá quan tâm đến những món ăn ngon đặc sắc này.
"Tiểu tử này, cả hồn cũng mất rồi." Ôn Bình ở một bên bất đắc dĩ bật cười, nhưng hắn cũng hiểu, biết Lâm Khả Vô muốn kiếm được Uyển Ngôn, sau đó chứng tỏ tình cảm của mình là xứng với nàng.
Thật ra, hắn cũng muốn cấp tốc tìm được phụ mẫu, tạo lại một mái ấm cho mình, thế nhưng việc này căn bản không gấp được.
Tiểu di đã là Trấn Nhạc thượng cảnh.
Vậy thế lực liên quan đến phụ mẫu hẳn phải khồng lồ như núi Thái Sơn, trước mắt hắn không thể chen chân được.
Vân Hải Thương Lam nói tục nói: "Ôn tông chủ, hôm nay có muốn đi xem thi đấu tuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574581/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.