Mặc dù không vui, thế nhưng hắn lại không có cụp mặt xuống, bộ dáng ủ rũ cúi đầu.
Với hắn mà nói, chí ít đã thấy hi vọng.
Tìm được Uyển Ngôn, đây chẳng qua là vấn đề thời gian.
Vân Hải Thương Lam vỗ vỗ bả vai Lâm Khả Vô, cười nói "Tiểu tử, sẽ có cơ hội. Thi tuyển chỉ mới bắt đầu ngày đầu tiên, kế tiếp còn có sáu ngày, gần vạn người chờ đây."
"Ừm."
Lâm Khả Vô khẽ gật đầu.
Một bên Dương Hề, La Mịch, hai người rất tò mò về người mà Lâm Khả Vô muốn tìm. Lúc ở bên ngoài diễn võ trường, tiếng người ồn ào, hai người vẫn không có hỏi Lâm Khả Vô muốn tìm người nào.
Hiện tại lên xe thú, yên tĩnh thật nhiều, là thời điểm hỏi.
"Lâm sư huynh, ngươi muốn tìm ai a?"
"Ngươi không phải người của Minh Kính hồ a?"
Hai người lên tiếng hỏi thăm.
Lâm Khả Vô ngượng ngùng cười một tiếng, "Là một người bạn."
"Đúng, bằng hữu... Bằng hữu hắn thương." Vân Hải Thương Lam trực tiếp vạch trần sự thật, chợt cười ha hả. Chó săn cũng cảm nhận được bầu không khí vui vẻ, sủa hôi mấy tiếng.
Vân Hải Thương Lam cười muốn đi sờ sờ đầu con chó săn, thế nhưng bị nó huơ trảo đẩy ra.
"Còn không cho sờ." Vân Hải Thương Lam bất đắc dĩ cười một tiếng, liếc mắt nhìn con chó vàng có bề ngoài không tương xứng với thực lực này, lại bắt đầu trêu ghẹo Lâm Khả Vô, "Tiểu tử, chuyện gì đâu mà lại ngại, người ngươi thích ở Huyền Sắc hồ, đây là chuyện rất bình thường."
"Ha ha... Lão thành chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-sieu-cap-tong-mon-truyen/4574580/chuong-388.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.