Nàng nhìn hai người tương thân tương ái ở trước mặt:
"Được rồi... Hai người thôi được rồi..."
Hai người nhìn nhau một chút rồi quay mặt đi.
Nàng nhìn Lưu Chính:
"Sở gia... lật được chứ..."
Lưu Chính nhàn nhạt nói:
"Không có gì khó khăn... Quan trọng là... hắn có muốn giữ hay là không..."
Nàng hoàn toàn không để ý:
"Cứ làm đi... Triều sớm ngày mai cứ làm... Muội cũng sẽ lên... Không thoát được đâu..."
Lưu Chính gật đầu.
------- khoảng cách thần chưởng-------.
Buổi Triều sớm .
Thanh âm the thé của thái giám vang lên:
"Hoàng thượng giá đáo, thái hậu nương nương giá đáo..."
Triều thần:
"Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tếu... Thái hậu nương nương thiên tuế, thiên tuế, thiên thiên tuế..."
Nàng cùng Lưu Chính cùng nhau đi vào...
Nàng hơi phát tay.
"Miễn..."
Lưu Chính:
"Chúng ái Khanh bình thân..."
Triều thần: "tạ Hoàng thượng, tạ thái hậu..."
Lưu Chính nhìn thái giám bên cạnh.
Thái giám lập tức hiểu chuyện:
"Hôm nay có gì muốn tấu..."
Thừa tướng lập tức tiến lên:
"Thần có chuyện muốn tâu..."
Lưu Chính mặt không đổi:
"Nói"
Thừa tướng:
" Thần muốn tố cáo Sở thái phó, tham ô, cậy quyền, cắt xén cứu chợ của triều đình, chống lưng cho con trai chiếm đoạt dân nữ,...."
Sở thái phó lập tức bước lên:
"Thừa tướng đại nhân, có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy, ta chưa bao giờ làm những việc đó... Ngài đừng có ngậm máu phun người...xin hoàng thượng minh giám..."
Lưu chính: "Thừa tướng... Có chắc là thật hay không... Có chứng cứ chứ..."
Thừa tướng từ cho tay áo lấy ra một bản tấu, đưa cho thái giám mang lên trên.
"Thưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798306/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.