Buổi tối tại Nhiếp Chính vương phủ.
Hạ Thiên đang ở trong hòng đọc sách…
Bên ngoài có tiếng:
“Chủ nhân… người của Cung hầu phủ đến… nói muốn gặp người và vương phi…”
Vốn đang bức vì có người dám làm phiền, nghe thấy chữ ‘Cung’ hạ Thiên lập tức đứng lên:
“Mời vào họ vào… ta sẽ ra ngay…”
Lúc Hạ THiên ra đại xảnh thì Sở Ngọc cũng đã ở đó.
Nhìn người dần đầu… hắn nhìn một lần là nhận ra người này là ai… người này tên là Thu Nhi, nữ tỳ bên cạnh muội ấy.
Sở Ngọc nhìn Hạ Thiên một chút rồi quay ra nhìn Thu Nhi:
“Không biết có chuyện gì mà muốn tìm ta và gia…”
Thu Nhi lạnh nhạt lên tiếng:
“Cũng không có đến tìm Nhiếp Chính vương… nói đún hơn là chúng ta đến tìm Nhiếp Chính Vương Phi…”
Hạ Thiên mặt vẫn không cảm súc.
Sở Ngọc mặt nghi hoặc: “Ta?”
Trong lòng thì đang lo sợ: chẳng lẽ bọn họ biết… không thể nào… người đi thực hiện là tử sĩ tuyệt đối sẽ không khai ra bất cứ một điều gì…
Thu Nhi vẫy tay một cái… lập tức có người bê một chiếc hòm lên đặt xuống trước mặt Sở Ngọc.
Sở Ngọc: “không biết các vị muốn đưa chiếc hòm này cho ta làm gì…”
Thu Nhi nở một nụ cười, một nụ cười không nhìn ra được bất cứa cảm xúc gì nhưng lại khiến cho Sở Ngọc lạnh gáy.
Thu Nhi đi đến mở chiếc hòm ra…
Sở Ngọc sau khi nhìn thấy thứ bên trong lập tức sợ hãi đến ngồi bệt xuống đât.
Hạ Thiên cũng nhíu mày.
Thu Nhu cười tươi: “Nhiếp Chính vương phi người sao vậy…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798298/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.