Vài ngày sau tại Cung hầu phủ.
Hôm nay là ngày sinh nhật tiểu thế tử của Cung hầu phủ… nhưng do Cung gia không muốn ồn ào nên không mời mời khách… chỉ có một vài người trong nhà mà thôi… các quan lại và gia tộc lớn tuy không được mời nhưng vẫn biết điều mà gửi quà đến.
Sinh nhật của Cung Nhiệm cũng khá là đơn giản.
Mọi người tụ tập ăn một bữa cơm… rồi ngồi nói chuyện với nhau mà thôi…
Nàng ngồi trò chuyện với Cung gia gia và Cung nãi nãi.
Cung Nhiệm thì đang đánh cờ vây với Lưu Chính… và… hiện tại…Cung Nhiệm đã thắng Lưu Chính 15 ván rồi…
Lưu Chính gào thét:
“Trời ơi lại thua nữa rồi… Tiểu Nhiệm Chúng ta đấu lại ván nữa… ta không tin là hôm nay ta không thắng con được ván nào…”
Cung Nhiệm khinh thường:
“Cậu à… từ trước đến giờ cậu đấu với cháu có lần nào thắng được đâu… sao cậu cố chấp vậy…”
Mọi người bật cười.
Lưu Chính: “Chính vì chưa thắng được cháu lần nào nên ta mới phải đấu… đấu cho đến khi nào thắng được thì thôi…”
Cung Nhiệm nhún vai:
“Tùy cậu… dù sao cháu cũng đang rảnh…”
Vừa nói xong câu này Cung Nhiệm đã cảm thấy đầu của bản thân choáng váng, người không có sức lực… rồi mất ý thức.
Nàng lập tức chạy tới đỡ cung Nhiệm lo lắng:
“Tiểu Nhiệm… Tiểu Nhiệm… con sao vậy… đừng có đùa nương…”
“Mau gọi lang trung tới…”
-----------------------------.
Khi Cung Nhiệm tỉnh lại đã là ngày hôm sau.
Cung Nhiệm yếu ớt lên tiếng:
“...Nương…”
Nàng lập tức chạy tới:
“Tiểu Nhiệm... cuối cùng con cũng tỉnh rồi.”
cung Nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nhiem-vu-cuu-cuu-cong-luoc-thoi-nao/1798297/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.