Hệ thống này, ta không cần!
---
Cẩm Thạch cùng Đoạn Ngọc Tình đứng đối diện, âm trầm nhìn nhau.
Thề với trời! Cả hai từ khi xuất đạo đến nay gặp bao nhiêu nguy hiểm, gặp bao nhiêu trắc trở.
Nhưng mẹ nó! Cái này âm hiểm tiểu nhân chưa thấy bao giờ.
Không khí trong sảnh tĩnh mịch đến mức khiến người ta sợ hãi.
Bất chợt, Cẩm Thạch động.
Đoạn Ngọc Tình cũng động.
Người thì cầm một viên cầu quăng ra, người kia lại cầm một lá Phù ném tới.
Ầm!!!
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp Kiều Gia sơn trang.
Đại sảnh bị một trận oanh tạc, nát tới không còn hình dáng.
Từ trong đám bụi, thân ảnh Cẩm Thạch cùng Đoạn Ngọc Tình dần dần hiện ra. Hình dáng hai người cũng nát y chang cái khung cảnh này vậy.
Cẩm Thạch nhổ một ngụm khói đen trong miệng, thều thào nói:
- Bạo Nguyên Phá Linh Phù!? Ngươi có tới hai lá!?
Đoạn Ngọc Tình không khá hơn là bao, một thân xiêm y rách nát, đầu tóc rối bời, khặc khặc mấy tiếng rồi đáp:
- Chỉ có một lá! Lá đưa cho tên kia là giả… Một tên…
Nàng định nói: Một tên Luyện Khí Ngọc cảnh thể tu, chính là cái lô đỉnh hoàn mĩ nhất. Sao có thể bỏ qua?
Nhưng do thương thế quá nặng, nói được nửa chừng thì im bặt, rồi nôn ra ngụm máu.
Hai người vội ngồi xuống xếp bằng, phục hồi thể lực.
Đúng lúc đó, một thân ảnh từ bên ngoài xồng xộc chạy vào. Người này, trên thân chỉ mặc mỗi cái quần cộc.
---
Nói tới Nguyên Phục, ý thức sắp đổ vỡ thời điểm. Trong đầu mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439078/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.