(Đợi hôm nào rảnh háng viết Chương: 19.5 sau. Mấy nay bận quá. Thật lòng xin lỗi.)
Hệ thống này, ta không cần!
—
Giữa nơi đồng không mông quạnh, khắp nơi đổ nát… Nguyên Phục cùng Đoạn Ngọc Tình thế mà triền miên suốt ba canh giờ. Quả nhiên là: “Xuân quang một khắc, giá ngàn vàng.”
Lung Tuyền cùng Quỷ Vương đều dùng ý niệm quét qua nơi này. Vừa thấy cảnh diễn ra, cả hai không tự chủ được mà đều thu hồi thần thức, bụng tự nhủ:
“Ta năm nay hơn bốn mươi tuổi mà chưa gặp cặp đôi nào táo bạo như thế này!”
...
Ý thức của Đoạn Ngọc Tình vốn đã lâm vào hôn mê. Nhưng dường như cảm nhận được việc xảy ra, nàng hai mắt lí nhí mở. Ập vào mặt là một bộ ngực rắn chắc, cơ bụng sáu múi, mùi hương nam tính… một cơn nhói đau bất chợt từ dưới truyền lên.
Đoạn Ngọc Tình cả kinh, đối phương đây là muốn…?!
Nàng cố gắng dãy dụa, nhưng tất cả đều vô tác dụng. Một tu sĩ Luyện Khí Trúc Cơ nằm trong tay Luyện Thể Ngọc Cảnh thì chẳng khác gì con gà trong tay người nông dân cả. Hơn nữa, nàng đang còn bị thương.
Sức phản kháng là có, nhưng vô nghĩa. Bàn tay không ngừng cào cấu, để lại trên lưng Nguyên Phục từng vết đỏ rực, càng làm tăng lên tình thú…
Không thể không nói, Đoạn Ngọc Tình vốn là một người rất có tham vọng. Uỷ thân Thiên Ma Cốc cũng không phải bị ép buộc. Nàng từ đầu tu luyện một môn mị hoặc lẫn thải bổ công pháp, nhưng công pháp cấp bậc càng cao càng yêu cầu càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-nay-ta-khong-can/439079/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.