Tối hôm đó Tư Đồ Tiết Triệt quả thực đem nàng đi chơi. Nàng mặc một bộ y phục màu hồng phấn, làn da của nàng càng trở thêm hồng hào mờ ảo như bước từ trong truyền thuyết ra. Xinh đẹp lung linh, nàng bước tới đâu người người đều phải quay đầu lại nhìn. Còn chưa kể tới hai người nam nhân sau nàng, một hắc một bạch cao lớn tuấn mỹ khí chất ngút trười. Ba người đi tới đâu người khác cũng không tự chủ được nhường đường. Nhìn có bao nhiêu tên nam nhân đem ánh mắt như muốn nuốt sống nàng như vậy, Độc Cô Tư Thần và Tư Đồ Tiết Triệt thêm phần tức giận. Tư Đồ Tiết Triệt trong lòng bĩu môi, biết vậy đã không đem nàng đi. Nhưng nhìn nàng vui vẻ như vậy, hắn cũng không nỡ làm gì. 
Hai mắt nàng sáng ngời, môi lúc nào cũng hoẻn cười trong sáng khiến hắn chỉ muốn đắm chìm, không muốn dứt ra. Bỗng một người va phải nàng, không rõ sao nàng lại bị ngã về sau vào trong vòng ôm của Độc Cô Tư Thần, có lẽ hắn đã nhanh hơn Tư Đồ một bước. Tư Đồ không để cho hai người nhìn nhau liền giành nàng lại ôm nàng vào lòng sải bước đi tiếp. 
- "Sao nàng không chú ý một chút chứ? Lỡ ngã thì sao? Cơ thể nàng không thể đứng vững sao?" 
Nàng hai mắt long lanh nhìn hắn bĩu bĩu môi. 
- "Bệnh ta không phải chàng không biết!" 
Nàng nói như vậy Tư Đồ mới sực tỉnh, quả thực nàng đang trong thời kỳ cực yếu. Thuốc hắn cho nàng cũng có vài liều gây giảm đi năng lực của nàng. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601608/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.