Sớm hôm sau, Vũ Nhạc vừa mở cửa ra liền thấy Tư Đồ đứng trước cửa phòng. Người hắn còn một chút hơi lạnh, có lẽ đã đứng rất lâu, nàng nhìn thấy hắn liền nghiêng đầu khó hiểu.
- "Chàng sao lại đứng đây? Có chuyện gì sao?"
Tư Đồ nhìn nàng như vậy có chút khó mở lời.
- "Hôm nay nhân giới có một hội rất được mọi người yêu thích, nơi đó rất đẹp. Ta muốn dẫn nàng đi!"
- "Ta hiểu rồi, nhưng chàng vào đi. Ta đi nấu bát canh cho chàng!"
Nàng bước qua một bên để Tư Đồ Tiết Triệt bước vào nhà, xong nàng liền muốn đi ra nhưng lại bị hắn giữ lại.
- "Vũ Nhạc!"
- "Sao vậy?"
Nhìn thật sâu vào trong mắt nàng, Tư Đồ Tiết Triệt lại lắc đầu.
- "Không có gì, chỉ là ta vẫn không dám tin tưởng. Nàng trở lại với ta là thật!"
Nàng nhìn Tư Đồ như đứa trẻ sợ hãi mất đi món đồ quý giá mỉm cười kiễng chân hôn lên má hắn.
- "Chàng đôi khi cũng thật ngốc, ta về đây rồi. Nhất định sẽ không bỏ lại chàng đâu! Ngoan nhé!"
Nói rồi nàng bỏ lại cho Tư Đồ Tiết Triệt một bóng lưng. Cảm giác mềm mại vẫn chưa dứt dao động trong tim hắn. Tư Đồ Tiết Triệt có chút ngốc lăng xoa má bên môi vẫn nở nụ cười tủm tỉm, nàng hôn hắn. Trái tim của Tư Đồ hắn đập điên cuồng giống như không cách nào để nó trở lại quỹ đạo như bình thường. Ôm tâm trạng nâng nâng Tư Đồ Tiết Triệt ngoan ngoãn ngồi chờ.
- "A Nhạc! Con tính đi đâu?"
Vừa đi qua hoa viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601607/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.