Vũ Nhạc nhìn nam nhân trước mắt với ánh mắt phi thường tò mò cùng nghi hoặc nói. 
- "Tư Đồ đã nói với ta, chàng ấy là người thân duy nhất còn sót lại của ta. Cũng không có nói ta có sư phụ, ngươi có phải nhận lầm rồi?" 
- "Con quên ta thật rồi sao?" 
Nàng nghi hoặc nghĩ nghĩ lại rồi tiếp tục lắc đầu đề phòng nhìn Độc Cô Tư Thần. 
- "Sự thật là ta cũng không quen người nha." 
Nhìn nàng cố chấp như vậy Độc Cô Tư Thần chỉ có thể thở dài, cũng may là nàng đã quên đi. Nếu vậy, có phải hắn có thể bắt đầu lại hay không? Vừa muốn tiến lên lập tức có một cơn gió thổi qua. Độc Cô Tư Thần chưa kịp định thần lại liền thấy Tư Đồ Tiết Triệt ôm lấy nàng. 
- "Độc Cô Tư Thần, sao ngươi lại ở đây?" 
- "Ta đã đi theo hôm ấy, nhưng lại mất dấu. Nàng thực sự mất ký ức rồi, tại sao ngươi lại còn lừa dối nàng? Ngươi còn nói ngươi là người thân duy nhất của nàng sao? Nực cười, vậy A Lam thì sao? Ngươi tính như nào đây?" 
- "Ta đã dùng hết ân nghĩa với nàng ta, ta cũng không có nợ nàng ta nhiều như ngươi đâu! Độc Cô Tư Thần, ta khuyên ngươi nên về đi, đừng ở đây làm phiền ta cùng nàng!" 
Cảm nhận Tư Đồ Tiết Triệt siết chặt nàng như đang sợ hãi điều gì, nàng trong lòng có chút bất an. 
- "A Lam là ai? Tư Đồ, chàng còn dấu ta chuyện gì sao?" 
- "Bảo bối ngốc, ta có từng lừa nàng chuyện gì sao? Ta có chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601606/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.