Cô vừa xuống đài nam chính còn chưa hoàn hồn liền thấy Thiệu Hỉ trốn qua một bên, để mặc mấy vị trưởng lão đang tính tiến tới khen cô, cô đã đi tới bên hắn.
-"Đồ đệ ngoan!"
Vừa mới tính lấy chút linh thạch liền nghe tiếng của cô, Thiệu Hỉ một bộ dáng ngạc nhiên hì hì cười nhìn cô.
-"Sư phụ! Người thật lợi hại, ta sớm biết người trận này sẽ thắng mà!"
Cô bỏ qua cái trò vuốt mông ngựa của hắn trực tiếp nhìn linh thạch.
-"9-1!"
-"Sư phụ người đừng như vậy mà! Dù sao đệ tử cũng là người mở sòng! 5-5!"
-"Ta đánh trận! 8-2!"
-"Nhưng đệ tử là người quản lý, lúc nãy mấy người kia còn đòi lại, chỉ có đệ tử bảo vệ đám linh thạch đáng thương này! 6-4! Không hơn không kém!"
-"Nếu ta không đánh trận ngươi nghĩ sẽ có được đám linh thạch này? Bán ngươi cho đám tu sĩ cũng chưa chắc có được đám linh thạch này đâu! 8-2!"
-"Sư phụ, có phải người có ý trước lúc đi bán con cho đám tu sĩ dưới núi kia không?"
Cô chột dạ huýt sáo quay đi.
-"Được rồi! 7-3 không hơn!"
Thấy tình hình như vậy Thiệu Hỉ đã hiểu được tương lai của mình. Hắn là khóc không ra nước mắt. Vừa mới lơ là, cô xoay người nhanh chóng giằng đám linh thạch trong tay Thiệu Hỉ. Vì mạng sống sau này Thiệu Hỉ không thể nào mà chấp nhận liền đưa tay giằng lại, giằng một hồi một tờ giấy trong người Thiệu Hỉ rớt xuống. Cô ngoắc ngón tay dùng thanh âm chú lên giấy, tờ giấy bắt đầu đọc. Tờ giấy chưa đọc xong phần đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601473/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.