Cô từ chối nhận lời nhận xét này, hắn không lẽ không nhận ra sao? Càng ngày cô càng mạnh lên rồi!
-"Ngoài việc muội mạnh lên!"
Được rồi! Hắn có mắt! Cô gật đầu công nhận rồi tiếp tục nghe kịch.
-"Muội sao không nghe ta giải thích? Ta vẫn là có hôn ước với muội ấy, ta không đưa muội ấy về phòng thì ta không phải tự làm xấu mặt sao? Hơn nữa muội cũng không phải không biết, trận chiến này lớn thế nào! Sau này danh tiếng của muội ấy càng lớn muội ấy càng có chỗ đứng ta lại càng có lý do buông tay muội ấy về bên muội!"
Kỳ Thanh Nhiên lúc này mới nguôi ngoai phần nào!
"Cũng chỉ là một nữ nhân, dù ả ta có mạnh, có cường đại tới đâu không phải cũng không có nổi một trái tim nam nhân hay sao?"
Được nam chính ôm vào lòng, nữ chính dần tỉnh táo lại siết lấy vòng eo nam chính. Cô tặc lưỡi nhìn qua Mộ Dung Kỷ.
-"Huynh thấy thế nào?"
Hắn tà mị nhìn cô cười.
-"Lần này ta diễn cùng muội! Bất quá...vẫn phải gọi ta là Nĩ Nĩ!"
-"Được!"
Có người bồi chơi, cô đây không ngại không có kịch xem! Chỉ ngại...kịch xem không hết!
Mấy hôm sau Tưởng Hạ Chi quả thực có chút giữ khoảng cách với cô.
Nĩ Nĩ ngày ngày theo cô như cái đuôi nhỏ.
-"Huynh xem! Phong cảnh nơi đây cũng thật đẹp, các trưởng lão có ý mở một hệ phái riêng cho huynh tại đây. Huynh thấy sao?"
Cô mặc lại bạch y, mày liễu luôn hiền lành đón ý cười nhìn nam chính.
-"Ta...cũng không có ý định trú tại đây lâu! Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601474/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.