Sáng hôm sau.
-"Wiliam. Lâu rồi không gặp cậu càng ngày càng đẹp trai đấy!" Cô mỉm cười nhìn cậu bạn đã lâu không gặp.
-"Quý cô xinh đẹp trước mặt tôi là ai đây? Không phải tiểu thư Tố Tố đó sao? Không biết cơn gió nào cuốn tiểu thư tới chỗ tôi?" Cô gõ đầu hắn cười.
-"Bớt xàm đi. Tôi tới tìm cậu là mong cậu giúp việc này!" Hắn nhìn cô cười.
-"Chậc chậc. Là bạn lâu không gặp vậy mà mới gặp mặt liền nhờ vả người ta. Tiểu thư nể mặt tôi chút đi. Không tính mời tôi ăn gì sao?"
-"Cậu chưa nghe câu không nhờ được thì vả sao? Cậu thích ăn vả không?" Cô quàng vai hắn cười cười. Hắn liền ho khan.
-"Được rồi. Chỗ này tai vách mạch rừng. Đi theo tôi." Hắn kéo cô đi vào một căn phòng kín.
*Sao cô không dùng tài liệu kia?* Hệ thống ngoi lên hỏi cô. Cô cười nhạt.
*Theo mấy ngày nay ta liền biết. Chuyện kia chỉ là mồi lửa quyết định việc họ đấu ngầm từ bé. Từ bé hai người họ đã có xích mích. Chỉ là cô ta tới đúng lúc họ muốn lật mặt mà thôi. Lam Mặc luôn xuất sắc hơn Lam Thiên. Hơn nữa Lam Mặc cũng là một người nắm giữ cổ phiếu rất lớn. Nhất là khi hợp đồng khu đất kia được ký kết. Địa vị của hắn trong công ty càng cao. Khác với Lam Thiên. Bất quá Lam Thiên cũng không ăn chơi như mọi người nghĩ. Theo tôi điều tra được. Khu đất đó vốn là Lam Thiên dành được. Anh ta có đủ năng lực. Nhưng lại nhường cho Lam Mặc. Dựa vào chỉ số thiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601338/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.