Nhưng có vẻ Lăng Vũ vẫn không muốn buông tha. Cô ta mỉm cười nhìn Anh.
-"Hai người thật hạnh phúc. Nhưng chúng ta dù sao vẫn là bạn mà? Không phải sao? Trước kia anh cũng từng hứa như vậy với em. Còn nữa. Bây giờ em và anh cũng là quan hệ hợp tác. Chúng ta không cần xa lạ như vậy chứ?"
-"Vậy có gì cô cứ nói đi? Ở đây cũng không có gì không ổn. Không cần nói riêng." Anh nhìn cô ta lạnh lùng. Tay vẫn nắm chặt tay cô. Không có ý định buông ra. Mấy khi anh được ăn đậu hũ của cô. Không hưởng lợi hơi phí.
-"Thôi. Để sau đi. Bây giờ chúng ta vào việc trước." Nói rồi cô ta lướt qua cô. Mà trước khi lướt qua còn tặng cho cô ánh nhìn vô cùng có thiện cảm. Cô mặc kệ. Dù sao chỉ là vài ánh nhìn. Cô mới không bận tâm.
Sau một hồi làm cả tấn việc cũng tới giờ cơm trưa. Cô nhìn qua Lam Thiên vẫn đang bận bịu tới nhìn anh thêm một chút. Anh dừng tay lại nhìn cô.
-"Đói!?" Cô gật đầu.
-"Có chút. Trưa rồi hay đi ăn đi!?"
-"Được rồi. Em muốn ăn gì?"
Lăng Vũ thấy vậy liền cũng ngừng tay bước tới chỗ cô và anh lên tiếng.
-"Em có biết ở gần đây có một quán đồ ăn Pháp rất ngon. Hai ta đi ăn thử nhé?"
Cô mỉm cười nhìn anh nũng nịu.
-"Em muốn ăn món trung."
Anh xoa đầu cô.
-"Được hai ta ăn món trung."
Cô ta nhìn cô nhưng nụ cười vẫn không tắt.
-"Em cũng biết có quán món Trung rất nổi tiếng. Chúng ta đi tới đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-mau-mau-hien-than/1601339/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.