Chương trước
Chương sau
“Hơn phân nửa là đánh nghi binh thăm dò mà thôi, chủ công không việc gì phải sợ.”

Khương Bồng Cơ nói: “Nói thì nói như vậy nhưng cũng không thể để đối phương thăm dò ra mức độ sâu cạn chứ.”

Kỳ Quan Nhượng hỏi: “Chủ công muốn ứng phó thế nào?”

Khương Bồng Cơ nói: “Bàn bạc về chuyện trấn giữ cửa ải, bố trí sắp xếp binh tướng, lượng đồ quân nhu xem thế nào.”

So với phòng thủ, Khương Bồng Cơ giỏi tấn công hơn, cô không nghiên cứu chuyên sâu về chiến thuật phòng thủ cổ đại.

Không hiểu chuyện gì thì hãy tìm nhân viên chuyên nghiệp tư vấn sẽ ổn thỏa hơn. Không nghi ngờ gì, Kỳ Quan Nhượng là người chuyên nghiệp trong chuyên nghiệp.

Tất cả mọi người đều biết Nhϊếp Lương sẽ dẫn binh lấy lại danh dự, nhưng bọn họ không ngờ rằng hành động của Nhϊếp Lương lại nhanh như vậy, vội vã như vậy.
Vệ Từ âm thầm cảm thán, bản lĩnh khiến cho người ta tức giận của chủ công nhà mình thật sự càng lúc càng giỏi.

Anh tiếp xúc với Nhϊếp Lương không nhiều, nhưng thông qua những gì mà huynh trưởng kể lại ở kiếp trước, anh cũng biết được một chút.

Chủ công có thể khiến cho Nhϊếp Lương phá vỡ như vậy, đúng là đáng để tự hào rồi.

Ngày thứ hai, Nhϊếp Lương điều bảy mươi nghìn binh lính, chuẩn bị ra trận. Trước khi xuất binh còn có nghi thức tế cờ, đồ vật tế cờ lần này hơi bất thường. Không phải là các loại súc vật heo dê bò dùng để cúng tế, cũng không phải là quân địch hay là đầu lâu của lính đào ngũ, mà là một chiếc hộp gấm và đồ vật của phái nữ trong hộp gấm.

“Báo...”

Lính báo tin vội vàng chạy tới bên ngoài trướng soái.

Khương Bồng Cơ hỏi hắn: “Có chuyện gì?”
“Quân địch tập trung bảy mươi nghìn nhân mã tập kết bên ngoài, còn cách quân ta nửa canh giờ đi đường nữa.”

Khương Bồng Cơ vừa mới rời giường rửa mặt, còn chưa kịp ăn điểm tâm đã nhận được tin báo như vậy.

Cô nói: “Nhϊếp Lương nhanh thật đấy... Xem ra hắn đã bị ta chọc tức rồi nhỉ?”

Giọng nói của Khương Bồng Cơ không có chút lo lắng nào, ngược lại còn có cảm giác đắc ý và vui sướиɠ. Đao Trảm Thần của cô sạch sẽ đã lâu rồi, cho dù hôm qua có nhuốm máu, nhưng vẫn chưa đã. Hôm nay kẻ địch chủ động dâng đầu đến tận cửa, nếu cô không nhận thì quá có lỗi với lòng tốt của Nhϊếp Lương.

“Nhanh chóng thông báo toàn quân, chuẩn bị đón địch!”

Đánh trận cần đánh nhau, nhưng cũng vẫn phải ăn cơm trước, người là sắt cơm là thép, nếu không ăn gì thì sẽ chết đói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.