Chương trước
Chương sau
Nhưng hai người bọn họ lại ngược đời, hình thức yêu đương và hình thức làm việc có thể thay đổi cho nhau bất cứ lúc nào.

Khương Bồng Cơ nói: “Chắc chắn người ta sẽ không chịu để yên đâu, nhưng đây cũng là điều mà ta mong muốn. Nhϊếp Lương bằng lòng chủ động xuất binh không phải càng tốt hơn sao, đỡ cho ta phải mạo hiểm ra khỏi cửa ải, làm gia tăng rủi ro. Nếu như đây là cuộc tấn công mạnh mẽ thì hơn phân nửa là giả vờ tấn công để thăm dò, chứ không dồn hết toàn lực ngay từ lúc bắt đầu.”

Phe Nhϊếp Lương có hơn hai trăm nghìn binh lực, đây không phải là con số giả, thật sự là hơn hai trăm nghìn binh lực!

Như vậy có thể thấy rõ, áp lực trấn giữ cửa ải của Khương Bồng Cơ lớn đến mức nào.

Tuy nhiên, cô dám chắc rằng nhiều nhất là nửa năm, cô đã có thể phân rõ được kết cục thắng bại của trận chiến này, ai bảo Nhϊếp Lương là con ma đoản mệnh chứ.
Chủ công của một thế lực trước khi ra trận đã chết vì bệnh, cho dù có người thừa kế ra mặt làm ổn định tình hình nhưng lòng quân hay sức lực chiến đấu đều sẽ suy giảm đáng kể.

Trừ cái đó ra, Nhϊếp doanh còn có Nhϊếp Dương mang theo mảnh vỡ hệ thống, vốn không có ý tốt với cha con Nhϊếp Lương và Nhϊếp Thanh.

Trận chiến tranh này theo Khương Bồng Cơ thấy, cán cân thắng bại đã nghiêng hẳn về phía cô.

Vệ Từ nhắc nhở một câu: “Đồ quân nhu của quân ta vẫn còn có mấy nhóm hàng chưa đến nơi.”

Khương Bồng Cơ nói: “Ta biết, không được phép sợ hãi.”

Nhϊếp Lương là một người tinh ranh, nếu như Khương Bồng Cơ tỏ ra không đủ sức lực dù chỉ một chút dấu vết thôi, đảm bảo hắn sẽ dốc hết binh lực tấn công mạnh mẽ ngay.

Nghĩ tới nghĩ lui, Khương Bồng Cơ cho người gọi Kỳ Quan Nhượng tới để bàn bạc kế sách.
Lúc tới đây, Kỳ Quan Nhượng tỉnh rụi, thản nhiên quét mắt qua gò má, môi, cổ và các nơi khác trên người hai người một vòng, xác nhận không có bất kỳ dấu vết đáng ngờ nào mới hành lễ với Khương Bồng Cơ, lại gật đầu chào hỏi với Vệ Từ, bình tĩnh ngồi xuống vị trí phía dưới thủ lĩnh trong doanh trướng.

Khương Bồng Cơ nói: “Ta lo lắng Nhϊếp Lương mấy ngày nữa sẽ mang binh tấn công ải Trạm Giang.”

Kỳ Quan Nhượng bật cười trong lòng, chủ công nhà mình liên tiếp nghịch ngợm mấy lần, người kiềm chế tốt hơn nữa cũng muốn bùng nổ luôn rồi chứ đừng nói đến là chư hầu một phương. Nhϊếp Lương mang binh đánh lại không phải là hành động rất bình thường à? Có điều, tính tình của Nhϊếp Lương đã định trước rằng hắn sẽ không liều lĩnh nếu không chắc chắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.