Y nhíu đôi mày gợi cảm thử chậm rãi từ phía sau thâm nhập vài lần, khàn giọng nói: "Đại Đại, bên trong của em vừa chặt vừa thoải mái, ta không nhịn được, ngoan nào, chút nữa quen rồi sẽ ổn thôi."
Vừa nói dứt câu, Nhiễm Thanh Vân lập tức đỡ eo Phó Kim Phong mạnh mẽ ra ra vào vào.
Rất nhiều lần Phó Kim Phong bị Nhiễm Thanh Vân đâm vào điểm nhạy cảm khiến cho hai chân mềm nhũn, cánh tay còn đang đỡ thành giường cũng không khỏi run rẩy, nhưng sau khi đã thích ứng, đau đớn dần dần bị khoái cảm thay thế.
Vật kia của Nhiễm Thanh Vân vừa thô lại vừa nóng, mạnh mẽ ra vào trong cơ thể y, vách thịt bên trong bị cọ xát khiến cho y vừa ngứa ngáy vừa thoải mái, hơn nữa mỗi lần bị đâm đến điểm nhạy cảm đều có một một dòng điện kích thích chạy qua thân thể, khiến y ngăn không được phát ra từng tiếng rên rỉ mê người.
Nhiễm Thanh Vân bị âm thanh của y kích thích thì càng thêm hưng phấn, tốc độ cắm vào cũng ngày càng nhanh, Phó Kim Phong sao có thể chịu nổi động tác mãnh liệt của hắn, eo vừa mềm vừa đau, thiếu chút nữa đã ngã xuống, dường như sắp không chống đỡ được cơ thể của mình, sắp bật khóc đến nơi.
"Chậm...Chậm một chút, a...Đừng mà, sâu quá."
Nhiễm Thanh Vân không thả chậm tốc độ, ngược lại càng dùng sức tiến vào chỗ sâu nhất bên trong. Cúi người nhẹ giọng thủ thỉ bên tai y: "Đại Đại, ta làm em sướng lắm sao."
Phó Kim Phong cắn răng không nói gì, chỉ khi nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603123/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.