Nhiễm Thanh Vân vốn không phải là loại người sẽ dong thuyền ra khơi, chính y cũng không có ý định làm ngư dân bắt cá gì đó.
[ Trải nghiệm lần này cũng rất tốt mà chủ nhân.] Vương Bội điên cuồng vuốt mông ngựa.
Tốt cái đầu ngươi.
Nhiễm Thanh Vân hung hăng muốn mắng người à không, mắng hệ thống
Không sai! Nhiệm vụ mảnh vỡ thân phận của Nhiễm Thanh Vân lần này liên quan đến nghề đánh. Cụ thể chính là, Nhiễm Thanh Vân phải tự tay thu thấp 105 tấn hải sản. Nói dễ thì dễ mà khó thì cũng rất khó.
Từ khi làng chài có thêm Nhiễm Thanh Vân lên thuyền, sản lượng hải sản đánh bắt được tăng lên rất nhiều, gấp đôi gấp ba khiến người dân trong làng không kìm được mà càng thêm yêu quý hai người bọn họ.
Thuyền cập bến, sau khi thả neo thật chắc chắn, mọi người lần lượt mang hải sản xuống khỏi tàu, sau một đêm đánh bắt mệt mỏi, việc phân chia cái gì đó đều do nữ nhân làm, nam nhân bọn họ sau khi bê hải sản xuống thuyền, buộc thuyền chặt vào cọc, liền người nào về nhà kẻ đó.
" Thanh Vân lại ở lại giúp Tiểu Phong nhặt cá à?" Đám nữ nhân nhìn thấy Nhiễm Thanh Vân đang ngồi bên cạnh Phó Kim Phong cẩn thận chọn từng con một để Phó Kim Phong xếp vào giỏ, không nhịn được buông lời ghen tỵ.
Phó Kim Phong vốn đang kìm nén cảm xúc, đột nhiên bị gọi tên khiến gương mặt trắng ngọc xuất hiện thêm tia phiếm hồng.
" Ây yo, đỏ mắt rồi, đỏ mặt rồi."
" Ha ha, Tiểu Phong nhà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-khoi-dong-truy-tim-lo-suoi/1603122/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.