Những ngày ở nhà Hà Tu, thời gian như được kéo dài ra, ngay cả lúc học cùng nhau cũng như chậm rãi hơn. Mặt trời mọc rồi lặn, Diệp Tư cảm giác như bản thân có thể nhớ rõ từng phút từng giây.
Khi trở lại trường, hai người dựa vào nhau ngủ gà ngủ gật suốt chuyến xe xóc nảy. Hà Tu ôm đống đề thi và đồ ăn vặt, Diệp Tư gối đầu lên vai hắn còn hắn lại tựa đầu lên đầu Diệp Tư.
Mãi cho đến khi bước vào cổng trường, nhìn học sinh đông đúc ồn ào, họ mới thật sự có cảm giác từ tầng mây cao đáp xuống mặt đất. Sau kỳ nghỉ Quốc khánh, ai cũng có đôi chút thay đổi, rõ rệt nhất là tóc. Con trai đa phần cắt đầu đinh, có người còn lộ cả da đầu xanh xanh; ngay cả con gái cũng buộc đuôi ngựa ngắn hơn hẳn.
Lão Mã sắp xếp lại chỗ ngồi: Giản Minh Trạch và La Hán được xếp lên dãy đầu tiên sát cửa ra vào. Dãy này còn được nới khoảng cách giữa các bàn để đủ chỗ cho xe lăn của Tiểu Giản. Còn Diệp Tư và Hà Tu thì bị "đày" xuống hàng áp chót sát cửa sổ. Lão Mã nói đùa: "Không muốn mỗi lần sắp hết giờ mà vừa ngẩng đầu lên đã thấy hai em biến mất đâu nhé."
"Thầy không tin lần này hai đứa còn leo cửa sổ ra được." Lão Mã nghiêm giọng trên bục: "Khuyên hai đứa nên suy nghĩ kỹ, nhảy lầu vui được mấy chốc."
Cả lớp bật cười. Trương Sơn Cái – người được xếp ngồi sau Diệp Tư – cảm thán: "Hai vị thần học giỏi nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725283/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.