Xe chạy được hơn mười phút, Diệp Tư quay đầu lại, thấy Hứa Thiện Nguyệt vẫn giữ nguyên tư thế ban nãy không hề nhúc nhích.
"Đừng nhìn nữa." Hà Tu khẽ nói, "Hơi lộ đấy."
Diệp Tư ừ một tiếng, "Vậy cứ kệ cô ấy à?"
Hà Tu nghe xong trầm mặc một lúc.
Trước giờ hắn không quen xen vào chuyện người khác, trừ khi gặp người gặp nạn mới ra tay giúp đỡ. Còn những chuyện riêng tư mà người ta không chủ động nói ra, hắn chẳng mảy may hứng thú can dự.
Nhưng từ sau khi sống lại, trong vòng tròn cuộc sống của hắn đã xuất hiện không ít người có ràng buộc, sâu cạn khác nhau, nhưng đều có thể gọi là "bạn bè".
Hà Tu khẽ thở dài: "Vẫn nên quan tâm, nhưng cần phải nghĩ kỹ. Ba mẹ Hứa Thiện Nguyệt đều làm việc ở thành phố H, nhà cũng ở đó, hình như còn có ông bà. Sao tự dưng lại muốn về quê, quê còn ai chứ?"
Diệp Tư nghe vậy ngẩn ra, rồi cắn răng đứng dậy: "Hay là để em đi hỏi?"
"Đừng." Hà Tu vội kéo áo cậu ngồi xuống, "Phải tìm hiểu, nhưng không thể để em hỏi. Quan hệ hai người chưa đủ thân."
"Vậy... tìm Thẩm Phi?" Diệp Tư hơi lúng túng.
Hà Tu nghĩ rồi nói: "Tìm Tống Nghĩa."
Diệp Tư: "?"
Hà Tu bình tĩnh nhìn cậu: "Không phải em nói Tống Nghĩa giống cún sao. Chuyện không muốn nói với người khác, có khi lại chịu nói với 'cún' đấy."
"...." Diệp Tư im lặng hai giây, "Anh đừng mắng anh em của em như thế chứ."
Hà Tu nhướng mày nhìn qua. Diệp Tư ngập ngừng, rồi nói: "Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-hoc-ba-lay-loi/4725282/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.