Nhìn đám người Tiết Xông đi ngang qua mình, sắc mặt Bạch Như thoáng cái âm trầm xuống.
Tên khốn kiếp này đang cười nhạo mình sao? Hừ, tôi bị lừa, lẽ nào anh có thể mời được đại sư chân chính?
Trong lòng khẽ động, Bạch Như nhìn về phía Trần Hạo hỏi:
- Trần đại sư, anh xem cái ngươi tóc húi cua kia có phải là cao nhân thật hay không?
Trần Hạo cười:
- Đích xác có bản lĩnh thật sự.
Sắc mặt Bạch Như hơi biến:
- Đại sư, anh xác định?
Trần Hạo nói:
- Không cần lo lắng, vấn đề Thanh Khê Sơn cũng không nhỏ đâu, không cần phải nóng vội, vị này mặc dù có chút bản lĩnh, thế nhưng tôi cảm giác cũng không lợi hại hơn tôi bao nhiêu, ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Sắc mặt Bạch Như lúc này mới tốt hơn một chút, sau đó mang theo Trần Hạo tiến vào cao ốc.
Lúc này Tiết Xông đã đi vào trong tòa nhà, nhìn về phía người nam nhân tóc húi cua cười nói:
- Long đại sư, người mà xá muội mời đến cũng không phải do công ty chúng tôi quyết định, em ấy từ nhỏ đã không chịu thua ai, việc gì đều muốn nhúng tay vào, vấn đề công ty gặp phải lần này em ấy đã đi khắp nơi tìm cao nhân, bị người ta lừa rất nhiều lần, vậy nên kính mong đại sư đừng để trong lòng, đây không phải chúng tôi không tin đại sư.
Nam tử tóc húi cua tựa cười như không phải cười nói:
- Tên tiểu tử kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-giup-quy-lam-vui/3195727/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.