Giày cao gót giẫm lên nền đá vang từng tiếng "cộp cộp", Mạc Tố Quyên không để ý dáng vẻ ưu nhã đưa tay vén tà váy dài vướng víu, muốn nhanh hơn nữa để nhìn thấy ông.
Đứng trên cửa sổ tầng hai, đôi mắt Mạc Tuấn theo dõi sát sao bóng dáng nhỏ xinh bên dưới, bàn tay cầm điện thoại lạnh nhạt nói:
"Tôi nghĩ 50℅ cổ phần của Mạc thị đã đủ thành ý rồi. Huống chi, cậu còn có thể dùng chuyện đó đả kích Nguyên Thiệu, với tình hình chiếc ghế lãnh đạo của Nguyên thị đang nghiêng về cậu ta. Cuộc giao dịch trăm lợi không hại này, cậu không đồng ý?"
Đầu dây bên kia im lặng một lát, giọng nói mang theo hương vị được ăn cả, ngã về không đáp lại một tiếng:"Thành giao!"
Nghe tiếng bước chân của cô đã gần lên tới, Mạc Tuấn đưa tay kết thúc cuộc nói chuyện, điện thoại vừa bỏ vào túi quần thì đằng sau lưng liền truyền tới cảm giác mềm mại mát lạnh.
"Ba~ con đã về."
Hạ tầm mắt nhìn đôi bàn tay trắng như ngọc đang ôm chặt lấy ông, khóe môi bất giác đã cong thành nụ cười nhẹ:
"Quyên Quyên..."
Mạc Tố Quyên cọ cọ má vào tấm lưng vững trãi của ông, vô cùng dịu ngoan đáp:
"Con ở đây."
Mạc Tuấn tiếp tục trầm giọng gọi tên cô:
"Quyên Quyên..."
Mạc Tố Quyên quay mặt sang bên trái, dùng má phải cọ cọ, kiên nhẫn đáp lại:
"Con ở đây."
Những tưởng ông sẽ tiếp tục gọi tên cô, nhưng ông lại đột nhiên im lặng.
Nghĩ nghĩ, Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-game-sac-tinh-nhap-vai-lam-yeu/2711380/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.