15.
Vì vậy, tôi dự định tổ chức một buổi tiệc văn phòng vào thứ bảy, là tiệc buffet nướng trên sân thượng.
Lời vừa dứt, Nghiêm Tự đã gọi điện tìm người sắp xếp địa điểm.
Thẩm Ly và Lương Nghiên thảo luận về việc chuẩn bị những nguyên vật liệu cần thiết cho bữa tiệc.
Hạ Kỳ và Nguyên Dung không còn đối đầu nhau nữa, họ quyết định cùng nhau phụ trách việc phục vụ ăn uống.
Nhìn họ có phản hồi tích cực như vậy, tôi lại thấy hơi có lỗi.
Nhưng kèm theo đó là niềm vui không thể giải thích được.
Một cuộc sống sôi động với những người quen thuộc là điều tôi chưa từng trải qua ở thế giới thực.
Tôi ngây người khi nhớ lại những khoảnh khắc mà tôi hạnh phúc.
Đột nhiên có người vỗ vai, Nguyên Dung nhéo má tôi.
“Đừng có nghĩ tới chuyện lười biếng, còn không mau giúp tôi một tay.”
Tôi nhún vai:
"Tới đây tới đây, ngây người một tí cũng không được, Nguyên lão sư nghiêm khắc quá đi.”
Bốn người mỉm cười nhìn tôi, tim tôi thắt lại, lần đầu tiên ở thế giới này, tôi cảm nhận được nhịp đập của trái tim mình.
Cảm giác được người khác chăm sóc quả thực rất tốt.
Nếu như, mọi thứ đều là sự thật…
16.
Có đồ ăn ngon, phong cảnh đẹp, mọi người cười cười nói nói, bầu không khí cũng vừa vặn.
Tôi đề xuất chơi trò chơi và lấy ra những lá bài thật hoặc thách đã được chuẩn bị sẵn.
"Tôi đếm 123 và mọi người cùng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-tao-phan/3325374/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.