12.
Thứ ba là Nghiêm Tự.
Trong thế giới của anh ấy, câu chuyện giữa chúng tôi rất sáo rỗng, tóm tắt đơn giản là người yêu thế thân của bạch nguyệt quang.
Nhưng sau nhiều lần công lược như vậy, tôi vẫn chưa một lần nhìn thấy bạch nguyệt quang của Nghiêm Tự.
Có lẽ vì sự can thiệp của tôi nên dường như thế giới này đã thay đổi một chút.
Trong khoảng thời gian làm người yêu hợp đồng, tôi trước mặt anh giả vờ ngây thơ, ngoan ngoãn, sau lưng lại làm loạn khắp nơi.
Sau này anh ấy nói với tôi, anh ấy luôn biết rõ tính cách của tôi thế nào.
Thảo nào anh ta có thể làm tổng tài, quá thâm sâu.
Hơn nữa lúc này vẫn có thể bình tĩnh pha cà phê trước mặt tôi.
"Đang nghĩ gì đó?"
Hơi ấm đột ngột bên má làm tôi kịp định thần lại, nụ cười thoải mái của Nghiêm Tự hiện lên.
Anh thu tay lại và đẩy tách cà phê đến trước mặt tôi.
"Em từng rất thích uống latte dừa, còn bây giờ thì sao?"
"Không thay đổi."
Dưới cái nhìn trìu mến của anh ta, tôi liên tục nâng ly lên rồi lại đặt xuống.
Cuối cùng, tôi vẫn nhịn không được khéo léo thú nhận với anh ta:
"Thật ra vừa rồi tôi đang nghĩ, trước đây tôi đã gây ra rất nhiều phiền toái cho anh như thế, sao khi nhìn thấy tôi, anh lại bình tĩnh như vậy?”
"Em ngạc nhiên lắm à?"
Anh ta nhấp một ngụm cà phê, mí mắt rũ xuống, khóe mắt liếc nhìn tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-tao-phan/3325373/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.