Hắn là Hướng Hạ Hứa Ki sau khi từ phòng thí nghiệm trở về liền lăn ra ngủ thiếp đi, nửa tháng nay bọn hắn ở bên ngoài gần như không được ngủ, ngày nào cũng phải lo lắng đề phòng tang thi đột nhiên tập kích. Ngày hôm sau tỉnh dậy, Hứa Kiều Vận và Từ Nhất Nhất đã rời giường, trong phòng chỉ còn Lộc Khê một mình. Lộc Khê nằm trên giường ngẩn người. Nàng gõ gõ hệ thống trong đầu, "003, Từ Nhất Nhất cũng đã tỉnh dậy và có dị năng rồi, vậy còn Hướng Hạ đâu, ta muốn đi đâu để tìm hắn đây? " 003: "Ký chủ, ta cũng không biết… " Nào chỉ là đủ, một viên tinh hạch bậc một có thể đổi được năm mươi điểm tích lũy, bánh bao mới năm điểm tích lũy một cái. Xưa nay những người sống sót luôn có khuôn mặt vàng vọt, trông như thiếu dinh dưỡng, trong mắt tràn đầy sự cẩn trọng từng li từng tí, cùng với nỗi sợ hãi và tuyệt vọng trước tận thế. Nàng nhớ trong nguyên tác Hướng Hạ đặc biệt trầm tĩnh ít nói, dị năng hệ Thổ leo núi tạo vực, nàng còn tưởng Hướng Hạ ít nhất. Huống hồ thêm chuyện ngày hôm qua, Cố Vọng đã g.i.ế.c người của đội Xích Diễm, trong căn cứ đã có người cố tình để ý đến bọn họ, ý nghĩ của Vệ Quốc Trung tuy nàng không thể đoán được, nhưng cũng có thể khẳng định, hắn chắc chắn có sự bất mãn. Nàng không còn cách nào khác đành quay đầu lại, khuôn mặt Cố Vọng phía sau đã hoàn toàn âm trầm, con ngươi đen như mực gắt gao nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/he-thong-cong-luoc-nam-phu-phan-dien/5052714/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.